Quan trọng là ý chí phản phệ của trời đất. Tám nghìn năm trước Vân giới tan vỡ, vô số lục địa vỡ vụn, chìm vào Vân Hải, đều vị Hi Tử bỏ mạng trong trận ấy. 
 Người này dù đứng phía sau màn, vẫn chưa trực tiếp ra tay nhưng nếu theo nhân quả thì cũng bị trời đất này ghi hận. 
 Mà ý chí trời đất của Vân giới này cũng hình thành một ý chí nằm ngoài biên giới, hơn nữa còn là một ý chí cực mạnh. 
 Tông Thủ chợt hiểu vì sao người này thực lực sắp đạt đến Chân cảnh lại hết lần này tới lần khác không dám hiện thân, chính diện tranh đoạt với Hi Tử. 
 - Vì thần khí khai thiên kia, ta đã ở Vân giới trờn ba mươi bảy vạn năm. Từ khi thế giới này vẫn chỉ là tinh mô bào thai bắt đầu, rồi nhìn chư tộc sinh sôi nảy nở, vượn tộc hưng khởi. Nhìn hai tộc Long Phượng làm chủ tròi đất, lại nhìn vượn tộc năm ấy lần thứ xưng bá chủ Vân giới. 
 Bóng đen kia nhàn nhạt nói: 
 - Đương nhiên ta không đành lòng, bèn âm thầm giúp đỡ Nhân tộc các ngươi một tay, nhưng không ngờ về sau, Nhân tộc các ngươi lại trở thành mối họa trong số kiếp của ta. 
 Tú Quan vẫn cười, khẽ lắc đầu: 
 - Các hạ rắp tâm bất lương! Cho dù là thật lòng thật dạ, nhưng vẫn kiêng kỵ Long cung ở tứ phương, Vạn Kiếp hoàng đình hay là hai đại môn phái chúng ta. 
 Bóng đen nghe vậy không hề tranh biện, chỉ dùng cặp “mắt” bằng bùn nhào nhìn về phía Thanh Huyền thái hoàng và Chu Tử: 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-hoang/1433163/chuong-1762.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.