Ánh mắt Khổng Dao chợt lạnh đi:
- Bên trong Thiên Phương Giới này có rất nhiều nhà, vì sao không dỡ bỏ hết? Hộ Giới Linh Chướng không có nhiều, như vậy rất có thể để cho đối thủ có lối đi vào. Bên trong Thiên Phương Giới khó có thể triển khai đại quân, chính là chỗ chúng ta dùng võ. Cớ gì cố giữ lấy Giới Chướng?
Lý Tín im lặng một hồi, Liệt Khuyết thì xấu hổ không thôi. Khổng Dao nói ra những đạo lý này, không phải là hắn không biết. Những phòng ốc này bên trong Thiên Phương Giới xác thật gây trở ngại cho bố trí điều động quân lính dưới trướng. Tuy nhiên phần lớn lại là nhà có chủ, không tiện tùy ý dỡ bỏ.
Cũng biết cứ giữ Giới Chướng là không hề có ý nghĩa. Binh lực Càn quân vốn không nhiều lắm, càng không chịu nổi tiêu hao như vậy. Tuy nhiên nếu như một khi đại quân Ám Thế Ma Đình đánh vào thì nhất định sẽ sử dụng đám thương nhân cư sĩ bên trong Thiên Phương Giới, sẽ bị tổn thất nặng nề.
- Tổn thất tiền của, sau này Đại Càn ta sẽ bồi thường. Tuy nhiên nếu như bởi vậy mà tướng sĩ bỏ mình, vậy sẽ không cứu lại được. Nếu như Thiên Phương thế giới bị chiếm đóng, thì người dân ở Giới này cũng thành miếng thịt trong miệng Ám Thế Ma Đình. Bên trọng bên khinh, trong lòng Liệt tướng quân đương nhiên hiểu rõ mới phải.
Nhìn thấu tâm tư Liệt Khuyết, Khổng Dao hơi lắc đầu, nhưng lại không nói thêm gì.
Nàng cùng Tông Nguyên nhậm chức Thiên Hành, có khả năng không chút do
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-hoang/1433137/chuong-1736.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.