Lâm Huyền Huyên lại nhìn về phía cự đỉnh, nói:
- Còn về phần vì sao Hi Tử lại đi vào mộ Tần hoàng, năm xưa chưa có nói qua với sư huynh muội chúng ta. Bất quá với phỏng đoán của ta, hẳn là có liên quan đến kiện thần khí khai thiên ẩn trong Vân Giới kia. Nhưng đến tột cùng liên quan như thế nào thì ta hoàn toàn không biết.
Lúc nói chuyện, bàn tay ngọc ngà của Lâm Huyền Huyên đã chỉ về hướng cự đỉnh kia. Không tốn nhiều sức như đã nghĩ, rất dễ dàng thì đã nâng được cự đỉnh đó lên.
Đồ vật bên trong cũng rực rỡ muôn màu không đoán trước được, hơn nữa đều tràn ngập “sinh khí” không hòa hợp với thành Hàm Dương này, tất cả đều chứa đựng sinh khí nồng đậm đến không tưởng tượng được. Thậm chí là có mấy thứ trong đó có thể so sáng với Cửu khiếu sinh nguyên thạch trong tay Tông Thủ.
Bên trong có rượu ngon, có đan dược, có các loại các dạng linh tài, còn có vài món bảo vật nữa.
Tất cả đều không ngoại lệ ở trong chứa đựng dung hợp một lượng khổng lồ sinh nguyên lực. Hồn đồng nhất với thể, không còn cách phân chia ra.
- Thì ra là thế!
Tông Thủ hơi hơi suy nghĩ, cũng hiểu ra được vấn đề.
Trong tiểu thiên thế giới này, tử khí thật sự quá mức nồng đậm! Nhưng bản thân thiên địa lại phải có sự cân bằng. Âm dương tương sinh, sống chết đối lập, pháp tắc như vậy, là điều cố định hiển nhiên.
Có chết thì sẽ có sống, cho dù là pháp tắc bóp méo của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-hoang/1433025/chuong-1624.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.