Đại Thương tất nhiên vong vào năm thứ năm mươi sáu sau khi linh triều nổi lên.
Mà ngay cả Trọng Huyền, đối với chuyện này cũng giữ kín như bưng. Cho nên trăm năm này, Ân Ngự hắn vẫn luôn cẩn trọng, cẩn thận kinh doanh.
Lúc này Trọng Huyền nói thế, chẳng lẽ là nói vận mệnh Đại Thương rốt cục sắp đến lúc biến hóa sao?
Trọng Huyền đang muốn nói thêm gì đó lại chỉ thấy mặt đất bỗng nhiên lắc lư.
Trong nội tâm hơi kinh hãi, Trọng Huyền nhìn sang, sau đó hoảng sợ thất sắc nói:
- Là mấy vị Thánh cảnh Nho môn ra tay, đang liên thủ cưỡng ép bình núi! Mở rộng Phỉ Thúy hạp --
Ân Ngự ngẩn người, sau đó mới phản ứng lại
Phỉ Thúy hạp kia chính một trong các cửa ra vào Hoành Liên sơn mạch, địa thế hiểm yếu, chỉ có thể triển khai mười vạn quân!
Mấy vị Thánh Cảnh ra tay bình núi, khuếch trương Phỉ Thúy hạp, cái này khiến địa lợi của Đại Càn quân tiêu tán toàn bộ.
Không khỏi cười ha ha, cực kỳ khoái ý. Xem ra cũng không cần mười ngày nữa!
Trước Phỉ Thúy hạp, Tông Thủ lơ lửng trên không trung, sắc mặt lạnh như băng nhìn đối diện.
Sơn cốc vốn màu xanh biếc giống như bùi thúy kia, đã bị một cổ đại lực trong giây lát đã san bằng tất cả..
Đường núi vốn hẹp biến thành bằng phẳng, sơn cốc mở rộng ra, hạp khẩu vốn chỉ đủ cho vài trăm người thông hành lúc này dung nạp mười vạn người bày trận cũng không có vấn đề gì cả.
Mà lúc này trong binh doanh của Đại Càn quân,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-hoang/1432914/chuong-1513.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.