Thanh âm dừng lại một lát:
- Ngày ấy Huyền Sương sư thúc trở về, cũng không biết cùng sư tôn nói gì đó. Đây là lần đầu tiên sau một năm ta thấy sư tôn nàng nở nụ cười. Nói không chừng Huyền Sương sư thúc đã mang về cách đối phó.
Tông Thủ nhíu mày, đây chính là chỗ hắn thấy kỳ quái, tâm tình táo bạo cũng vì chuyện này mà sinh ra.
Lẽ ra lúc bình thường hắn cũng sẽ không thiếu kiên nhẫn như thế. Nhưng lại có cảm giác mạc danh, việc này hơn phân nửa là có quan hệ với chính mình, cũng cảm giác nôn nóng khó hiểu.
Vô Danh kiếm trong tay tự động định chém ra.
Bất quá ngay lúc hắn đinh đem chỗ cấm trận này phá hư. Dư quang thị giác của Tông Thủ trông thấy mười vị đồng môn cách đó không xa, cái biểu lộ vô cùng buồn rầu kia.
Tông Thủ hừ lạnh một tiếng, cuối cùng là hạ thủ lưu tình, thu hồi thanh kiếm.
- Nơi này không ổn, tiếp tục tu chỉnh một phen.
Không nhìn tới những người này mừng rỡ như điên, Tông Thủ tiếp tục tiến lên.
- Tỷ muội tương kiến, tự nhiên là vui mừng. Không biết nguyên do cụ thể, thủy chung là khó có thể an tâm. Sư muội cũng là như thế? Muốn dựa vào ta thăm dò chuyện gì, sư muội ngươi đã uổng phí tâm tư rồi, sư huynh cũng đang không hiểu là tại làm sao đây.
Thủy Lăng Ba cười cười một tiếng, cũng dứt khoát đổi chủ đề:
- Ngao Khôn tiền bối đang chữa trị đạo cơ cho sư tôn, cũng không biết cuối cùng là sẽ tu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-hoang/1432843/chuong-1442.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.