Hắn cũng biết Kiếm Tông Phật môn sau khi biết được tình thế bên này tất nhiên sẽ có phản ứng.
Đầu nhập trên diện rộng, không để số định mức của mình ít đi quá nhiều cũng là chuyện trong dự định.
Bất quá 150 vị Tiên Cảnh, mười vị Thần Cảnh, quy mô này đã vượt qua tưởng tượng của Tông Thủ, có thể xem là đại thủ bút rồi.
Tu giả Kiếm Tông tuyệt không phải tu sĩ bình thường có thể so sánh. Lớn lên trong Vân Giới linh triều đê mê, lại độc thân lưu lạc ngoại vực, từng bước một đi tới.
Có cùng tu vi, một tu sĩ Thần Cảnh của Kiếm Tông đoán chừng ít nhất có thể thắng được ba Thần Cảnh mà hắn mới thu nhận không lâu trước kia.
Trong Kiếm Tông tổng số cũng không nhiều lắm.
Ý nghĩa là một trong năm đại giáo phái của Vân Giới lúc này đã dời cơ nghiệp ở Vân Giới qua rồi.
Trong lúc Vân Giới đại loạn tương khởi thế này, tách cổ lực lượng này ra, quả thật cần dũng khí rất lớn.
Khóe môi hơi vểnh, Tông Thủ liền không hề do dự mở miệng:
- Triều đình của ta nhân tài thiếu thốn, chức vị quan trọng ghế trống vô số, bất quá thích hợp nhất vẫn là chức Ngự Sử. Xin mời Phong huynh đảm nhiệm Tả Đô Ngự Sử tiên đình ta có được không?
Thật sự không có lý do cự tuyệt, có Kiếm Tông tương trợ, Đại Càn tiên triều của hắn càng vững như Thái Sơn.
Thậm chí tiếp tục khuếch trương cũng không khó.
Quân lực đầu nhập cho bên Quý Tuyên cũng nên tăng thêm rồi.
Phong Thái Cực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-hoang/1432816/chuong-1415.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.