Đàm Kính lòng dạ sâu đậm, ngôn ngữ cũng bình tĩnh:
- Ta Thiên Phương Tu Hội sẽ không nhượng bộ! Việc này sẽ hồi cho các Nguyên lão Tu Hội biết được, nếu Tu Hội nguyện ý, như vậy Đàm Kính sẽ không tiếc mạng này!
Phong Thái Cực mày kiếm khẽ nhếch, không nói thêm lời nào, quay người phất tay áo rời đi..
Tiên lễ hậu binh, chuyện đi sứ đã xong. Kế tiếp, nhất định là sóng to đột khởi!
Thấy Phong Thái Cực cũng không cáo từ đã phất áo rời đi
Ánh mắt Hồng Cửu Trần âm trầm, sát cơ thoáng hiện. Thẳng đến khi Phong Thái Cực bước ra cửa phòng, mới bình phục lại.
Ý hắn là hận không thể lập tức chém giết người này ở đây.
Bất quá cũng biết mình nhiều nhất cũng chỉ nghĩ vậy thôi.
Phong Thái Cực dù sao không phải là thuộc hạ chính thức của Tông Thủ, đứng phía sau là cả Vân Giới Kiếm Tông!
Cũng như Tông Thủ mỗi lần làm việc, đều bó tay bó chân, vô số ngăn trở. Bên phía bọn hắn cũng vậy, kỳ thật cố kị rất nhiều.
Kiếm Tông có thể không làm gì được Cửu Đô Tiên Đình, nhưng muốn lấy tánh mạng Hồng Cửu Trần hắn lại dễ như trở bàn tay.
Huống chi đã muốn kéo dài thời gian, vậy cũng chỉ có thể để kẻ này nghênh ngang rời đi.
Hai nước giao chiến, không chém sứ giả, cứ để người này sống lâu chút đi.
Mặc dù muốn giết, cũng cần không thể khiến Kiếm Tông có cớ trả thù mới được.
Buồn bực hừ một tiếng, Hồng Cửu Trần một lần nữa dời ánh mắt về.
- Cổ lão, theo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-hoang/1432776/chuong-1375.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.