Chẳng qua lúc này nghĩ lại, hắn lại hiểu ra chiến lực của Huyền Hồ kỵ có tăng lên thì cũng chỉ rất ít.
Hơn nữa theo kiến nghị của Trang Vũ, lại tiếp tục ở trên phương diện am hiểu linh pháp của Huyền Hồ kỵ, để tăng lên sở trường.
Chỉ có như thế, nhưng gì chuẩn bị lúc trước mới không bị lãng phí.
Chỉ là vấn đề thuấn pháp linh, đám Huyền Hồ Kỵ sĩ dưới trướng hắn tuy có linh võ, nhưng thường vẫn là chủ tu võ đạo.
Mà nếu muốn làm cho đám người này nắm giữ thuấn phát linh pháp thực là một chuyện không dễ dàng gì.
Trừ hai việc này ra thì quân vụ còn lại chỉ là chuyện nhỏ.
Cái tên Trang Vũ này là người thức thời, biết tiến thối, cũng không ham quyền, rất nhiều chuyện mẫn cảm đều mang tới giao cho Tông Thủ, để hắn giao cho cấp dưới xử lý.
Còn một số tên tán tu muốn đầu nhập vào Đại Kiền tiên triều.
Trang Vũ cũng không dám chuyên quyền, cũng không biết những kẻ này ra sao, đáng tin hay không.
Cho nên vẫn kéo dài chờ đợi đến lúc Tông Thủ quay về giải quyết sau.
Số tán tu muốn đầu nhập cũng dã có sáu bảy mươi người rồi. Lúc thấy tình hình Đại Kiền không ổn, thì chạy đi không ít, chỉ còn lại hơn hai mươi người.
Trang Vũ phỏng chừng trong đám người này hẳn là không có kẻ sợ chết, lại xem trọng Đại Kiền, hoặc giả là những kẻ ngu dốt không hiểu tình thế, bụng dạ khó lường, có mục đích khác.
Tông Thủ rất vui mừng, bởi người này, còn chư có chân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-hoang/1432773/chuong-1372.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.