Trong lòng nổi giận, Thành Tín vô ý thức đã phóng tới trước mặt Tình Minh, đứng trước mặt nàng, vững vàng bảo vệ lấy nàng.
Về phần Tiêu Tương Tử, hắn đang bị khôi lỗi áp bách cho nên tạm thời không thể phân thân, đành phải bất đắc dĩ thôi.
Chỉ trong một khắc, Thành Tín lại đứng trên hư không, trong mắt hiệ lên một đạo bạch ngọc quang hoa, hướng về phía xa phi độn, sắc mặt khó coi vô cùng.
Trong chớp mắt, liền thoát ra bên ngoài.
Vẫn thua ở đề phòng, cuối cùng vẫn không thể bảo vẹ được Tiêu Tương Tử, có ngọc khôi lỗi ở đó thì tốc độ độn không của Nguyên Vô Thương còn nhanh hơn hắn không chỉ một chút.
Chỉ đành mở mắt trừng trừng nhìn người này thoát đi.
Sắc mặt Tình Minh cũng âm trầm vô cùng, một lúc sau mới âm thầm thở ra một hơi.
- Sư thúc, cho dù thế nào thì cũng không thể để kẻ này và tên Tông Thủ kia gặp nhau, nhất là Tiêu Tương Tử kia...
Sắc mặt Thành Tín ngưng trọng rồi gật đầu, việc này hắn tất nhiên là hiểu mà.
Chẳng qua có Ngọc Khôi lỗi kia thì Nguyên Vô Thương kia có muốn trốn hắn chỉ có lực một người thì căn bản không làm gì được.
Nếu như muốn bắt người này thì phải triệu tập đồng môn xung quanh.
Nếu thực sự không được, chí ít cũng phải vì tính mệnh của Tiêu Tương Tử..
Khi Tông Thủ gặp lại Sát Hậu Hổ kia, bọn họ cùng ở trong cung điện của A Tu La tộc.
Nơi này tựa như đã lâu không có người ở rồi, một tòa Tiên phủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-hoang/1432769/chuong-1368.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.