🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Nhược Thủy kinh ngạc, nhìn kỹ thì nhãn đồng của hắn đã không còn dao động như trước.
Hắn quả thực tin tưởng mười phần với Tông Thủ, cũng có ý muốn cùng bọn họ cùng chung hoạn nạn.
Hắn ta lúc trước với Tông Thủ chỉ là địch không thể là bạn, thế nhưng ngày hôm nay, lại có thể tôn sùng Tông Thủ đến như thế.
Cũng biết nội bộ của Kiếm tông, có không ít dị tiếng, cách đối nhân xử thế cũng khiến cho người khác oán thán.
Phong Thái Cực có thể lựa chọn như thế, cũng phải chịu đựng áp lực rất lớn.
- Phong huynh trượng nghĩa như thế, Nhược Thủy cảm kích vô cùng, nếu quân thượng biết, hẳn cũng sẽ vô cùng vui mừng.
Nhược Thủy còn chưa có nói hết, đã bị Sư Nhược Lan cắt ngang:
- Không ngờ cái tên như ngươi lại biết giảng nghĩa khí đó, Thủ ca ca hẳn là không nhìn sai người mà! Chẳng qua thật sự là chỉ có thể chờ, ta cũng không có biện pháp gì rồi.
Vừa nói, Sư Nhược Lan vừa xoa xoa thái dương, sau đó ngã người về phía trước.
Trang Vũ ở trong Vân giới, tất nhiên là mệt mỏi ứng phó, nàng ở đây cũng không khác gì.
Số lượng thuyền của song phương quả là kém quá xa, nàng mặc dù có thao lược tính toán trước, thì cũng vô kế khả thi rồi.
Ba người đều không nói gì, tất cả rơi vào trầm mặc.
Chẳng quả chỉ trong một chớp mắt, sự yên tĩnh này đã bị đánh vỡ.
Thân ảnh Triệu Yên Nhiên hiện ra ở ngoài khoang, sau đó đi vào.
- Chờ? Không cần chờ đâu!
Khiến cho ba người chú ý tới mình, khóe môi Triệu Yên Nhiên hiện lên ý vị thâm thúy.
- Quốc quân đã về rồi, chỉ cần mấy ngày nữa là sẽ tới đây.
Đám người Sư Nhược Lan đều chấn động, hai mặt nhìn nhau, ai cũng hiện lên vẻ phấn chấn.
Bởi mọi người biêt Triệu Yên Nhiên và Tông Thủ có liên hệ đặc biệt, những lời này của nàng nói ra, hẳn là đã có cảm ứng.
Ánh mắt Nhược Thủy cũng đầy vẻ vui mừng quá đối, có thể vì tính tình nàng lạnh lùng, nên chỉ trong chớp mắt đã trấn định lại..
Nghĩ tới mấy ngày sau, nàng lại muốn ngủ nướng, thực là nhớ cái đuôi của Tông Thủ nha, cái đuôi xù đó ấm áp, nằm lên ngủ thực sự là thoải mái chẳng qua...
Bên trong Ích Ma Thần Toa, Tông Thủ đang ngồi khoanh chân.
Mà lúc này, ngồi phía trước hắn còn có một vị tiên giai mặc đồ tù nhân.
Từng đạo linh vân từ trong tay Tông Thủ phóng ra nhập vào bên trong thân thể vị tiên tu này.
Nếu có thể dùng mắt nhìn vào trong, có thể phát giác ra từng đạo linh vân kia khi đi vào bên trong, đều dần dần tạo thành những đạo lục văn huyền diệu.
Cái này cùng với đồ án trên Thái Thượng Tru Ma Lục cũng có chút tương tự.
Đơn giản hóa đi nhiều, nhưng vẫn khá là phức tạp, bởi trong tấm da dê kia, không chỉ là phương pháp tế luyện, mà còn nói đến đạo binh tu luyện công quyết, còn có một số pháp tắc phối hợp nữa.
Lúc này Tông Thủ đang loại bỏ đi cấm lục bên trong cơ thể vị tiên tu này, cũng y như là một linh trận vậy, không ngừng vận chuyển đạo binh trong cơ thể, nguyên bản chân khí bị tổn thương, lại có thể lại lần nữa tu luyện lại.
Nếu chiến đấu với người khác, linh trận trong đạo binh có thể hợp lại làm một thể.
Từ khi Ngao Khôn tới, Tông Thủ cũng không vội vã đi nữa, bỏ ra hết hai mươi ngày mới có thể tới được phụ cận Nguyên Liên giới.
Mà tấm Thái Thượng Tru Ma Lục kia, mấy người Tông Thủ cũng đã nghiên cứu hết hơn hai trăm ngày.
Có hai vị Thánh Cảnh ở đây, còn có Tông Thủ, Diệp Hiên, cũng có thể làm hoàn chỉnh được tấm đồ lục này rồi.
Bộ phận không trọn vẹn cũng đã hoàn thành hơn phân nửa.
Bản Nguyên Hải Dịch Linh Quyết này hẳn cũng tuyệt diệu, rất là hợp với thiên địa huyền cơ.
Có rất nhiều chỗ đều trực tiếp chuyển qua, tựa như là không cần phải cải biến.
Chẳng quả chỉ có một số chỗ nhỏ, đến cả Ngao Di là Thánh cảnh đỉnh phong, thậm chí Bán bộ Chí cảnh cũng không thể làm gì được.
Chỉ có một chút thiếu sót này thôi cho nên có thể nói đạo binh thuật này, sơ hở cực cực nhỏ.
Cho dù là lấy kiến thức của Ngao Di và Ngao Khôn, nếu không xem trận pháp, chỉ nhìn bên ngoài, thì cũng không biết được nhược điểm ở đâu.
Cho dù có biết được, thì cũng không thể lợi dụng được, bởi hai thứ khác hẳn nhau.
Theo như thuyết pháp của Ngao Di thì trên thế gian này chẳng bao giờ có chuyện gì hoàn mỹ, cũng chưa bao giờ có công pháp hoàn mỹ hết. Cho dù là Đạo Môn, Lục gia hay là Long tộc, truyền thừa đã mấy vạn năm rồi, kỳ thực nói tới đạo binh thì cũng không phải là hoàn thiện. Trông thì mạnh mẽ, thanh uy lẫy lừng, nhưng ở sau lại có đầy kẽ hở tồn tại, chỉ là cực nhỏ, cho nên người khác không thể biết mà thôi. Tàn trang Thái Thượng Tru Ma Lục này quả thực là bình sinh sở kiến, là một trong những đạo binh công pháp hoàn mỹ nhất. Lại còn có Nguyên Hải Dịch Linh Quyết bổ khuyết, có thể xếp vào hàng ngũ đỉnh phong rồi, với năm loại kia cũng không phân biệt được cao hay thấp...
Ngao Di xuât thân từ Băng Ly Long tộc, đã sớm đi vào ngoại vực, nhât bộ biến thành Thánh giai.
Cho nên gặp qua những loại đạo binh thì nhiều vô kể, đối với thực hư các nhà ra sao, vô cùng rõ ràng, cho nên nàng làm ra đánh giá thì chuẩn xác vô cùng.
Tông Thủ cũng không cưỡng cầu nữa, tiếp tục hoàn thiện bộ đạo binh này, Khoảng chừng ba mươi mấy ngày trước, hắn bắt đầu tế luyện, đem đám tiên giai tu sĩ luyện hóa thành đạo binh.
Lúc đầu có kẻ vô cùng không tình nguyện, chết cũng không từ, Vốn là chân chính tiên tu, ai lại muốn đi vào đường cụt, bởi làm đạo binh thì tiền đồ khó lường.
Tông Thủ cũng không quan tâm, cũng chẳng muốn khuyên bảo bọn họ, có Ngao Khôn áp trận thì cứ trực tiếp cường luyện thôi.
Chẳng qua khi hắn đưa cấm thuật trận đồ hoàn chỉnh vào bên trong cơ thể đám người này, sau đó truyền thụ pháp môn, đám tiên tu này lại không làm loạn nữa.
Bộ đạo binh pháp môn này khong tổn thương nguyên bản tu vi, mà lại còn tăng thêm thọ nguyên cho họ, tiến cảnh ngày sau cũng không có ảm đạm như thế.
Nếu cứ tu hành thế này, liền có thể bước vào được Thần cảnh, một thời gian sau, chỉ cần cố bản bồi nguyên thì thực lực cũng không yếu hơn là Thần cành bình thường.
Trong trường hợp đó, đối với bọn họ lại càng dễ tiếp thu, rất nhiều kẻ bị nhốt nhiều năm ở Cửu Tuyệt tử ngục, lãng phí đi nhiều thời gian lắm, bởi thế bọn họ khó có thể phá được Thần cảnh chi kiếp.
Ngược lại phải nói tới đạo binh phương pháp, cả ba người kết trận lại, có đối ứng đúng phương vị thì đối mặt với Độ Kiếp bình thường có đảm bảo nhiều hơn.
Một số loại pháp trận bên trong Thái Thượng Tru Ma lục này cũng tăng thêm cho bọn họ lòng tin.
Chẳng qua cũng biết được, sợ là thoát không nổi bàn tay Tông Thủ rồi, cho nên vinh nhục phải cùng hưởng với hắn thôi.
Nhưng tuyệt đỉnh đạo binh pháp môn này không thể tùy ý cho người ngoài biết được.
Mặc dù một ngày kia có thể bước vào Thần cảnh, có thể “tự do”, nhưng đó cũng chỉ là tương đối mà thôi.
vì vậy phàm là người bị tông thủ luyện hóa hoàn thành, thì không thể chọn lựa, phải đi vào trong ích ma thần toa, chọn một gian tĩnh thất, toàn lực chuyển hóa đạo lực, cũng toàn tâm toàn ý thể ngộ đạo binh pháp môn này.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.