Tông Thủ chớp chớp mắt, Đạo binh Thiên Giai Thương Sinh Đạo, tự nhiên là không tệ,
Hắn thân là đệ tử dòng chính đời thứ hai, trong tay hắn cũng có truyền thừa của bộ bí pháp này.
Nếu như vậy, những tiên tu đó cũng sẽ trở thành Đạo binh Tiên đình Đại Kiền của hắn!
Lấy của công làm của riêng, tuy Thương Sinh Đạo này đó trưởng bối sẽ không nói gì, nhưng nói đến cùng vẫn không thích hợp.
Khi Lục Vô Bệnh nói xong những từ cuối cùng trong câu, mặt hắn càng nhăn nhíu lại.
Lục gia sao?
Hắn ngay cả truyền thừa của Thương Sinh Đạo cũng không nguyện sử dụng thì nói chi đến Lục gia chứ?
Sau này đúng là hắn muốn đi Tiên Đình, nhưng hắn cũng không có dự định sẽ sửa họ, cũng chưa từng nghĩ đến sẽ kế thừa cái gì Thánh Đế Phần Không đó.
Chán ghét của hắn với Lục gia vẫn không thay đổi, hơn nữa Tông Thủ hắn đầu đội trời chận đạp đất, cần gì phải chịu ân trạch của tiền nhân chứ.
Hắn đến Thánh Đình chỉ là vì muốn giúp mẫu thân đứng vững gót chân ở Lục gia mà thôi.
Còn về phía Tuyên Hoa ——
Trong mắt Tông Thủ hiện lên duệ quang, sát khí chợt lóe qua.
Lục Thiên Thanh mặc dù đã chết, nhưng thủ phạm vẫn chưa diệt trừ. Người này, chung quy cũng có một ngày hắn tận tay giết chết người này thôi!
Diệp Hiên thấy vẻ mặt bây giờ của Tông Thủ, trong lòng liền biết những lời hắn nói đều bị phủ quyết.
Không khỏi lắc đầu, thật sự là khó đoán ý nghĩ trong bụng của vị chủ thượng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-hoang/1432750/chuong-1349.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.