Không khỏi nhẹ giọng thầm than, chẳng lẽ dâm niệm này chính là kiếp nạn của mình?
Nhưng nó từ đâu mà đến, rồi phải thế nào mới có thể hóa giải được, đều không có manh mối gì.
Sư tôn không ở đây, mà cũng không có ai có thể thỉnh giáo được. Tổng đình Từ Phương đại sư đã đạt đến Khung cảnh, lại là người có tu vi thâm hậu, tính tình thuần hậu chân phương, phong thái có thiên hướng của bậc trưởng giả, gần đây lại có công lao truyền đạo nên đã đạt đến quả vị La Hán.
Nhưng loại chuyện như vậy khiến nữ nhân cảm thấy rất khó xử, tuyệt đối không thể kể với đại sư được.
Trong lúc suy nghĩ rối loạn, chỉ thấy một đạo linh quang rọi vào Nguyên Tĩnh Cung tiên phủ. Cũng không hỏi han gì mà đánh thẳng qua đây.
Là Triệu Yên Nhiên…
Tịnh Âm chỉ liếc mắt đã biết người đến là ai. Vô thức quay sang nhìn bốn phía, lúc này mới buông lỏng tinh thần, không chột dạ nữa.
Sau đó khi trông thấy Triệu Yên Nhiên theo luồng sáng hạ xuống, ánh mắt của Tịnh Âm liền biến đổi.
- Sao lại bị thương nặng đến vậy? Rốt cuộc là do kẻ nào gây ra?
Chỉ thấy vai của Triệu Yên Nhiên tựa hồ như bị một vật rất nặng đánh vào, toàn bộ xương bả vai bị đánh gãy, thụt hết vào bên trong.
Vết thương nhìn mà giật mình, điều may mắn nhất là không chảy quá nhiều tiên huyết.
Cho thấy Triệu Yên Nhiên còn có thể khống chế được thương thế của mình.
- Không sao, kẻ làm ta bị thương đã bị ta một kiếm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-hoang/1432682/chuong-1281.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.