Tịnh Âm sớm đã nước mắt lã chã, nghe vậy lại nước mũi sụt sùi mà lắc đầu.
Lúc này dù có đơn thuần đến đâu cũng biết mình bị vị sư tôn này của tt tính toán khi dễ.
Nhưng lúc này thấy lhs thành khẩn xin lỗi, lại không thể căm hận được.
Cả đời ngoài kẻ trời sinh thích ăn Hỏa Nguyên Tủy, hại nàng nhà tan cửa nát Lục Viêm Thiên,
Dù cho người khác đối cử với nàng quá đáng đến đâu, nàng cũng chưa từng hận ai cả, hôm nay cũng như vậy.
Lhs lại vẻ mặt áy náy xấu hổ nói:
- Đều là ai gia không tốt, dù Tịnh Âm ngươi không trách ta nhưng lương tâm ta vẫn thấy cắn rứt, ta sẽ tự phạt mình ba mươi năm đóng cửa ăn năn hối lỗi, về sau nếu có cơ hội sẽ bồi thường ổn thỏa. Còn có Tông Thủ, ngươi là đồ nhi của ta, nếu đã làm ra hành vi man rợ như vậy cũng phải phụ ta chịu trách nhiệm mới phải. Không thể để một cô gái như nàng không biết trông cậy vào đâu.
Lúc nói xong cũng không đợi tt nói thêm câu nào, mặt nghiêm túc đi ra ngoài tĩnh thất.
Tt sững sờ, nghĩ thầm sư tôn nhà mình lại như vậy tìm người đỡ bớt gánh nặng, coi như là xong chuyên?
Lại hận rèn sắt không thành thép, hung hăng nhìn Tịnh Âm. Vốn dĩ hôm này, hắn dù có thế nào cũng phải ở trước mặt lhs nói lí.
Tiểu ni cô này quả thật là có oan cũng không dám cãi mà.
Đúng lúc không biết nên làm thế nào mới phải, lại nghe thấy tiếng cươi khúc khích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-hoang/1432657/chuong-1256.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.