Nếu là cơ thể Chí cảnh thật sự, cho dù huyết mạch Cửu Vĩ Hồ của Tông Thủ đạt đến cực đỉnh cũng không thể ảnh hưởng đến nàng.
Lại lo lắng thở dài, hôm nay suýt chút nữa đã phạm phải một sai lầm lớn, làm sao có thể không nhớ về chuyện của phu quân? Nếu không ý niệm Chí cảnh...
Đang muộn phiền, trong lòng khẽ động, nhìn về phía xa.
Chỉ thấy yên ắng, cảm thấy nghi ngờ chính thị giác của mình, liền đẩy cánh cửa của căn phòng yên tĩnh đó ra, bước vào.
Lâm Huyền Sương nhất thời vui vẻ, khóe môi hơi nhếch lên, vô cùng đắc ý.
- Triệu Văn nói, chiều tối có thể phải chết!
Tông Thủ lập tức có loại cảm giác này, cùng với việc lhs truyền thụ lại Nguyên tự chân pháp, Nguyên sinh linh tức quyết, đều như bị hắn hút vào, dung nhập vào trong hồn thức vậy.
Chỉ cảm thấy lúc này trong tâm linh là một cảm giác thỏa mãn dị thường, may mắn có được Văn đại đạo không biết chừng chính là một thu hoạch có thể bổ sung toàn diện cho nền tàng của hắn.
Cảm giác chính mình dù có như vậy chết đi, cả đời này cũng không tiếc nuối.
Thân thể từ trong ra ngoài đều là hưng phấn không gì sánh được.
- Loại đan thuật này quả là linh dị. Hai người hợp tác sử dụng, thật sự có thể đoạt lấy sức mạnh của thiên địa.
Những gì Tông Thủ lĩnh ngộ được trong lúc này không chỉ có Nguyên Tự chân pháp, một địch được ba, chỉ là một chữ Nguyên lại có thể mở rộng ra vô số những điều mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-hoang/1432655/chuong-1254.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.