Lại nhìn ở bên thân người này, Tịnh Âm cũng đang mờ mịt nhìn qua bốn phía. Khuôn mặt của Lục Hi Thần càng là vặn vẹo dữ tợn, thở sâu ra một hơi, trên cánh tay nổi đầy gân xanh.
- Thủ đoạn không tệ! Ngay cả ngày hôm nay, không cần đến đạo binh, Lục Hi Thần ta cũng có thể đưa ngươi chém chết ở chỗ này!
Theo thanh âm hừ lạnh này, vô số phi kiếm thật nhỏ kia từ trong tay áo của hắn như sóng triều mà ra.
Nếu như có thể, hắn thực không muốn đánh với người này, tránh ra thật xa mới tốt.
Nhưng vào ngày hôm nay, vô luận là công hay tư, hắn đều không thể lui được!
Không thể lui, cũng chỉ có thể tử chiến!
Cả người Lục Hi Thần cũng lần nữa phi xuống, cùng với kiếm trong tay cơ hồ hòa làm một thể.
Kiếm khí như hồng, từng khẩu phi kiếm thật nhỏ kia cũng liên tục gia nhập vào trong đó, san sát nối tiếp nhau.
Nhân kiếm hợp nhất, kiếm thế duệ tuyệt. Tuy không bá đạo bằng Phần Không chân ý như trước, nhưng lực lượng lại càng ngưng tụ hòa hợp.
Trong mắt Tông Thủ, lúc này mới lộ ra thêm vài phần tán thưởng.
Đạo binh kia cũng không phải là vô dụng, trong trường hợp đó trừ phi là có người có trình độ chưởng khống đối với không gian pháp tắc không kém hắn quá nhiều, nếu không thì cũng bằng không có, còn có thể là không bằng không có nữa.
Trong trường hợp này, Lục Hi Thần hiển nhiên là không có bản lĩnh đó.
Một kiếm này, hắn tuy chỉ dùng lực lượng bản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-hoang/1432621/chuong-1220.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.