Hắn liền ngồi im như vậy, thể hiện ra tư thế nguyện nghe tường tận.
- Năm ngày trước, có một vài vị tán tu nhờ cơ duyên xảo hợp, đã thấy một hồi tu giả tiên cảnh đại chiến ở nơi này!
Hắn thản nhiên nói, trên mặt đầy tiếu ý khó lường:
- Một người trong đó, là cái tên Lục Vô Song của Lục gia kia! Về phần người còn lại, thì sợ rằng Hồng huynh cũng không thể đoán được.
- Lục Vô Song? Tên này tới nơi này làm cái gì chứ?
Hồng Cửu Trần nhíu nhíu mày, hắn cũng đã nghe nói qua về Lục Vô Song. Đó là thiên tài xuất chúng nhất của Lục gia trong mấy trăm năm về đây.
Hắn giờ cũng là đại tướng của Lục gia, quản hạt trăm vạn quân, chinh chiến khắp mười giới, cũng từng giao thủ với cửu đô tiên đình, tới nay cũng rất khi thất bại.
Càng không biết có bao nhiêu người, đã vẫn lạc dưới thương thuật của hắn.
Thế nên có thể nói, thanh danh của tên này vang xa đến nhường nào.
Kẻ này chẳng phải đang phục vụ dưới trướng của Huyền Diệp quốc chủ sao? Sao lại tới nơi đây, lại còn chiến đấu với người khác nữa.
Nghĩ tới thần thái cùng ngữ khí của Đàm Kính, Hồng Cửu Trần chợt ngộ ra điều gì:
- Chẳng lẽ kẻ còn lại chính là Tông Thủ sao?
- Hồng huynh thực sâu sắc, kẻ đó đúng là Tông Thủ!
Đàm Kính nhẹ nhàng vuốt cằm, rồi cười lạnh:
- Ta không thể làm gì hắn, nhưng ở nơi này thì ắt hẳn phải có người trị được hắn. Nói đến kẻ đó, cũng là huyết mạch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-hoang/1432590/chuong-1189.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.