Sau một khắc, thân ảnh tt lại một lần nữa biến mất khỏi mảnh không gian này.
người thành niên cầm thương nhíu mi, đứng vững lại trong không trung.
Lần này y không tiếp tục truy kích ngay mà quỳ xụp xuống chỗ mình đang đứng.
Trên da thịt trên cổ vốn hoàn toàn không một vết xước tróc ra một lớp tuyết.
Một vết máu dài ba thốn hiện lên rõ ràng trên cổ y.
Nếu không phải kịp thời ngăn chặn, một kiếm này chỉ sợ đã chặt đứt đầu y rồi!
Cố sức đè nén, ép ra một đạo kiếm khí sắc nhọn.
Mặc dừ đây chỉ là chút kiếm khí tàn đã xuyên qua khắp cơ thể y, khi bạo phát đem những chỗ xung quanh vốn có kết cấu hư không kịch liệt rung chuyển, gần như nghiền đến nát tươm!
Trên tay người thanh niên dính đầy tiên huyết, che mát lại rồi nắm chặt hai bàn tay.
- Ngươi hãy nhớ cho kĩ! Hôm nay Lục Vô Song ta lập huyết thề, dù cho lên trời xuống đất, trảm linh đồ thành, dù cho linh hồn bị đày đọa cũng phải khiến ngươi chịu nỗi đau gấp vạn lần như vậy!
Thanh âm âm lãnh như phát ra từ Vu Cửu U thâm sâu. Âm thanh truyền đến vạn dặm, tại Giới hà cộng hưởng lại, rất lâu không hề tiêu tán.
Tt ở nơi cách đo rất xa, ngươi được, mi mắt hơi giật giật.
Người này thì ra tên là Lục Vô Song? Võ nghệ thương thuật của y quả là không hổ hai chữ Vô Song.
Chợt lại lắc đầu, loại sảng khoái này vẫn thiếu một chút.
Việc cấp bách lúc này là phải dưỡng thương cho tốt.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-hoang/1432586/chuong-1185.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.