- Ngươi nếu muốn châm chỏ ly gian, sợ là tính toán sai lầm rồi!
- Thật không?
Tông Thủ vẫn cười, sau đó nhìn Đàm Kính.
Người này có chút xấu hổ quay đầu đi:
- Hồng huynh hắn chắc chắn sẽ thắng, Quốc Quân làm những việc uổng chi làm gì. Ngươi ta lúc trước tuy đã ước định, nhưng tình hình hôm nay, chỉ có một mình Quốc Quân chỉ sợ khó lòng thực hiện.
Tông Thủ gật đầu, xem như đã hiểu được. Ấn tượng của hắn về Thiên Phương Hội rớt tới mức thấp nhất, hoàn toàn đá họ ra ngoài phạm vi hợp tác.
Làm việc muốn nắm cả đôi bên, cũng không có lập trường kiên định cái gì, lại có mắt không tròng. Ngày sau nếu đem binh chinh phạt các giới, vậy đầu tiên phải diệt Thiên Phương Hội. Lưu lại loại thế lực này, chỉ cảm thấy có người cầm dao sau lưng, không biết khi nào bị bán đứng.
Nhưng không sao, ngày đó nói như vậy, vốn là chỉ để dò thàm mà thôi.
Người này như vậy cũng không ngoài ý muốn.
Đàm Kính vừa nói xong, người bên cạnh hắn liền cười nói:
- Lão phu ngàn năm nay, lần đầu gặp người ngu như ngươi vậy. Vị Đàm chấp sự này và Hồng Cửu Trần, mấy năm nay tuy là kẻ địch của nhau, kỳ thật đã âm thầm cấu kết, hận không được mặc chung một cái quần. Cửu Đô Tiên Đình nếu có thể chiếm Nguyên Liên giới, vậy Thiên Phương hội sẽ nắm quyền chi phối bảy thành giao dịch ở đây. Cũng chỉ có ngươi mới ngu ngốc tin hắn.
Người kia lại lắc đầu tiếp tục nói:
- Ngươi là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-hoang/1432573/chuong-1172.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.