Đã là như vậy, cũng chỉ có thể đợi Long Ảnh xuất quan, để vị sư tôn sở trường kiếm đạo hắn, hiếm hoi ra tay một lần.
- Nhưng quý khách có thể hùng tâm như vậy, Thẩm mỗ ta cực kì bội phục! Ba ngàn đại đạo tinh thần, mười vạn tám trăm kiếm khí, thật quá bá khí! Đối với lai lịch của quý khách, cũng càng lúc càng hiếu kì. Ta tên Thẩm Nguyệt Hiên, quý khách sau này có thể gọi thẳng tên ta.
Thẩm Nguyệt Hiên sau đó lại nhíu mày, tiếp tục rơi vào trâm ngâm. Một lúc sau nói câu "Quý khách đợi cho một lát" rồi quay trở vào bên trong, sau đó lấy ra một vật.
- Kiếm trận khổng lồ này, thứ lỗi cho ta không thể luyện ra. Cưỡng ép thôi diễn, cũng hao tâm lực. Tuổi thọ của Thẩm mỗ, mặc dù vẫn còn, nhưng cũng không thể vì thế mà lãng phí.
Câu này nói ra, trên mặt Tông Thủ chính là một màu đỏ.
Hắn cũng là không muốn hao phí thọ mệnh không còn nhiều của mình, cho nên mới lựa chọn mời người khác ra tay.
Chỉ nghe thấy Thẩm Nguyệt Hiên đó lại cười nói:
- Nhưng đúng là trùng hợp! Ta một ngàn năm trước, cũng là cơ duyên xảo hợp, có được bản vẽ của một bộ thượng cổ kiếm trận. Là khí tu bốn vạn năm trước truyền lại. Nghe nói rất lợi hại, tên gọi thấp tuyệt ngự đạo tuyệt diệt kiếm trận, biết đâu nó chính là thứ quý khách cần...
Thượng cổ khí tu?
Tông Thủ nhướng mày, hắn có nghe qua danh từ này.
Thời điểm khí tu tung hoành, Vân giới thậm chí vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-hoang/1432553/chuong-1152.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.