- Nói giỡn! Con kiến hôi còn tham sống, huống chi là con người? Hơn nữa nơi này là cấm địa vạn năm ở quanh Vân Giới, cũng không phải chỗ để mấy người chúng ta giao chiến. Hắn một người của Vân Giới sao có thể lại là đối thủ của hai người chúng ta?
Một thanh âm trầm ổn hậu trọng khác cũng theo đó vang lên, lộ vẻ không đồng tình.
- Hơn nữa ta xem hắn mới vừa rồi ứng biến lại đúng là có vài phần bản lĩnh. Không phải hạng thủ đoạn mà Linh Cảnh có thể có được. Nếu không phỉa Tử nhi muội muội lúc trước đánh ra mấy đoàn Xích Kiếp Phần Không Lôi. Già Thiên Triền Ti Võng này của ngươi vị tất đã có thể chế trụ được hắn.
- Nhìn động thuật của hắn quả thật bất phàm.
Thanh âm lần này lại phát ra từ nữ tử Hàn Tuyệt linh hoạt kỳ ảo.
- Hắc! Nếu không có một chút bản lĩnh, nào có hi vọng tranh đoạt Lục gia chi chủ vị ta. Phương Tuyệt vì cớ gì lại nghĩ tới đem kẻ này đẩy ra tranh đoạt cùng mấy vị thiếu chủ.
Thanh niên thanh âm bén nhọn kia, lại phát ra tiếng cười nói:
- Phương Tuyệt này nói đến cũng thực sự là dã tâm bừng bừng, chấp chưởng Thương Viêm Điện mới bất quá vài năm, cự nhiên đã dám tham dự tranh đoạt lập chủ của Lục gia ta. Cũng không biết là thật tình muốn đền đáp ân tình của vị tỷ tỷ kia của chúng ta hay không? Hây là muốn đẩy hắn ra đi tìm cái chết? Có người nói hai tháng trước, tam Thái Thúc Tổ đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-hoang/1432548/chuong-1147.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.