Giọng nói hồn nhiên kì ảo của Phi Hàn, lập tức vang lên bên tai hắn.
- Thủ ca ca, lần này ta lại bị tỷ tỷ lôi đi rồi! Đáng tiếc quá, vốn dĩ còn có rất nhiều lời muốn nói với huynh. Nhưng tỷ tỷ không cho, tỷ ấy còn đang giận dỗi với huynh. Ôi, muốn khóc quá! Phi Hàn thực sự không muốn đi, nhưng mẫu thân đã chết, thúc phụ cũng không tin tức. Tỷ tỷ bây giờ, chỉ có mình ta, đáng thương lắm.
Diệp Phi Hàn bên trong tấm phù lải nhải liên tục, nói không ít. Rất nhiều sự kiện, cùng những trải nghiệm mấy năm qua, đều được nàng trút ra toàn bộ.
Tông Thủ lắc lắc đầu, thu hai tấm phù lại, coi như vật quý giá.
Cặp tỷ muội này, hắn coi là bạn cùng chung hoạn nạn. Nhất là Diệp Phi Hàn, bởi vì tính cách tương tự Sơ Tuyết năm xưa, cho nên hắn luôn coi nha đầu này, như muội muội của mình.
Đã gặp nhau rồi, chuyện của hai tỷ muội, hắn không thể không quản.
Nhưng, đến bây giờ hắn vẫn chưa hiểu, rốt cục đã xảy ra chuyện gì?
Ban đầu, cho rằng hai cô gái, là có quan hệ với Long Linh tiên tử đang bị Tuyệt Long Thành vây giết.
Mấy năm sau, lại liên quan đến đệ nhất long điện và đệ tam long điện.
Băng li bên trong Thủy Tiên Hồ, cũng thành khôi lỗi của hai nàng.
Giờ phút này lại phát hiện, hai cô gái lưu vong khắp nơi, hình như không chỉ vì thuấn không long điện.
Đến Ngao Khôn, cũng nhờ hắn chăm sóc.
Hai cô gái này, rốt cục là thân phận gì? Thực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-hoang/1432543/chuong-1142.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.