Lúc này mới phát giác phương vị những con cờ trên bàn cờ này cùng mấy tháng trướcvẫn như vậy, chỉ là nhiều hơn hai con. Lập tức tò mò hỏi:
- Sao ngươi biết ta cầm cờ trắng?
- Dựa vào thủy đàm.
Ngao Khôn cười giải thích, hồn niệm lướt qua bao bọc lấy mười con cờ trắng bên cạnh hồ, sau đó vẻ mặt ảm đạm:
- Cực Diễm chân thủy! Di nhi, mấy năm nay, ngươi vẫn là tự nhốt mình bên trong Cực Diễm chân thủy này đúng không?
Ngao Di tiếp tục im lặng không đáp, nàng còn có thể như thế nào nữa?
Lòng tràn nhu tình, lại chỉ có thể thương tâm, ở xa đứng nhìn Vốn đã dự định ẩn cư xa rời nhân thế, âm thầm chúc phúc cho chính thân tỷ mình cùng người mình thầm yêu có thể vĩnh viễn bên nhau, không bao giờ rời xa, mãi mãi một lòng.
Kết quả không lâu sau liền nghe có kinh biến, muốn cứu người nhưng thực lực không đủ.
Đành phải tự giam mình nơi đây một lòng cầu đạo, hy vọng một ngày, chính mình có thể dốc sức liều mạng cứu Ngao Khôn là mãn nguyện rồi.
Yên tĩnh một lát, Ngao Di lại thản nhiên cười:
Chuyện này để làm gì, hiện giờ ngươi đã đi ra là tốt rồi! Mấy hôm nay, Di nhi quả thật rất vui vẻ!
Ngao Khôn khẽ run nhưng sau đó lại than khẽ.
Đáng tiếc hai mắt hắn đã mù không thấy được Ngao Di tươi cười, nhất định là xinh đẹp tuyệt trần.
Cho dù là thánh cảnh, không có mắt cũng rất bất tiện.
Lập tức liền lấy lại tinh thần, nhớ tới Tông Thủ. Tên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-hoang/1432532/chuong-1131.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.