- Đây cũng là nhất giới chi chủ? Thật đúng là khiến người ta thất vọng quá!
Ý niệm Tông Thủ triển khai, lấy ra Vô Danh kiếm, tiện tay chém một cái, liền đem Tàn Dương kiếm quang, cùng với rất nhiều linh pháp, nhận kình, toàn bộ đều toái tán.
Rồi sau đó lạnh lùng chú mục, nhìn xem Tàn Dương kiếm thánh Ngọc Tàn Dương.
- Ngươi gọi là Ngọc Tàn Dương? Một tên Tiên cảnh mà thôi, cũng dám vọng xưng là Kiếm Thánh? Đúng là không biết xấu hổ.
Bị ánh mắt của Tông Thủ nhìn chăm chú, Ngọc Tàn Dương kia chỉ cảm thấy là trái tim mình giống như sắp nổ tung, nhảy lên mãnh liệt.
Chỉ cảm thấy là cái ý niệm kia nghiền ép đến, khiến cho Tàn Dương kiếm ý của hắn bị xông phá thành mảnh nhỏ.
Tâm niệm trong lúc này không khỏi là điên cuồng một hồi. Đây rốt cuộc là hạng người gì?
Gàn kề chỉ là cái ý niệm uy áp này, đã khiến hắn cảm giác khó có thể chịu đựng?
Đem kiếm ý gần đến Phách cảnh đỉnh phong của hắn toàn diện áp chế!
Đây vẫn chỉ là Linh cảnh? Nói đùa gì vậy?
Huyết Kiếm yêu quân, vô địch Vân Giới? Người này, lại mạnh đến trình độ như vậy?
Trách không được, Lê Phượng Phi kia lại thối lui. Ở chỗ này tuy là người đông thế mạnh, nhưng ở trước mặt nhân vật dạng này, thật sự là nửa điểm cơ hội đều không có.
Cơ hồ là nghĩ cũng không thèm nghĩ, Ngọc Tàn Dương không chút do dự, liền xoay người chạy trốn.
Kiện pháp bảo sau lưng kia, linh quang nhộn nhạo, liền muốn đem không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-hoang/1432528/chuong-1127.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.