Cầm phù trong tay chuyển cho Trương Hoài. Trong mắt mang theo vui vẻ.
- Việc này xem ra đã không cần ta và ngươi đau đầu, hai canh giờ trước kia, Sư Nhược Lan suất lĩnh bốn chiếc không hạm đại chiến với hạm sư Việt Triều. Đánh chìm 123 chiếc vân hạm cỡ lớn, thuyền còn lại toàn bộ đã thoát đi rồi.
Con mắt Trương Hoài cũng có chút sáng ngời:
- Nàng này rõ ràng còn có bổn sự như thế sao?
Hắn biết rõ chiến lực không hạm hơn xa vân hạm bình thường, lấy một địch mười cũng không phải nói chơi.
Nhưng có thành quả kinh người như vậy quả thật khiến người ngoài ý muốn.
Tiếp theo lại cười lớn, đây quả thật là trời tuyệt Đại Việt!
Thủy sư bại lui, hơn trăm vạn đại quân tinh nhuệ ở Huy Châu nhất định sẽ tiến thối lưỡng nan...
Trên Đăng Thiên Đài, lúc này đúng là hương diễm kiều diễm, Khổng Dao ánh mắt tan rả, phát ra tiếng yêu kiều thở dốc khó nhịn. Chỉ cảm thấy từng đợt từng đợt khoái cảm sắp bao phủ lấy nàng.
Tiếng rên rỉ uyển chuyển kia tựa như chim hoàng oanh sắp hót, dễ nghe đến mê người.
Thân hình nàng lúc này đang bị mấy cái hồ vĩ của Tông Thủ bao vây lấy. Khiến cho nàng ý xấu hổ giảm xuống, cũng cảm thấy toàn thân, đều ấm áp. Phảng phất như dung nhập vào thân thể Tông Thủ vậy.
Mà những lông tơ kia cũng kích thích lấy da thịt nàng. Toàn thân cao thấp, đều là khoái cảm không dứt,
Chỗ hạ thân, cây gậy sắt cực lớn kia còn đang không ngừng hoạt động trong cơ thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-hoang/1432480/chuong-1079.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.