Trong hư không trống trải, Ngao Khôn đạp không mà đứng. Phía trước là Hoa Vân, phía sau lại là Long huyền.
Linh thức có thể xa xa cảm ứng được ý niệm của Thanh Huyền đang càn quét qua lại trên trên người hắn, muốn biết xem thể nội hắn có huyền cơ gì.
Ngao Khôn chẳng muốn đi tìm hiểu, nhãn tuyến âm lãnh, chăm chú nhìn Hoa Vân, cùng với thanh kiếm trong tay người này.
Đạm kim sắc thân kiếm, phía cuối chuôi kiếm, lại được khảm một quả đan hoàn màu đỏ.
Hoa Vân cũng không che dấu.chút nào, tùy ý hắn xem, trong miệng thản nhiên nói:
- Cái Long đan này, Ngao huynh chắc phải cảm thấy rất quen thuộc, chính là mai nhân quả Long đan của ngươi lúc trước bị phong ấn. Vốn Hoa Vân chính là mượn tạm, đợi ngươi sau khi quy y theo sư tôn tọa hạ, tức thì vật quy nguyên chủ. Nhưng xem ra hôm nay có lẽ cũng không cần phải trả lại nữa rồi .
Hoa Vân bên kia, vẫn như cũ ngụ ý châm chọc nói:
- Ngao huynh có thể tưởng tượng đượ vì sao lúc trước Bích Nhi nàng phải bỏ ngươi mà đi, lựa chọn Hoa Vân ta? Chỉ vì nàng đi theo bên cạnh Ngao Khôn ngươi, mỗi ngày bỏ chạy bôn ba, thực chưa từng có một ngày an nhàn. Ngươi tự hỏi lòng minh xem những năm kia ngươi đã cho nàng cái gì -- .
Đang còn nói dở, Ngao Khôn chính là nhíu mày lại, lạnh lùng cùng Hoa Vân đối mặt:
- Những lời vô nghĩa này đã nói xong chưa?
Hoa Vân tức thì ngẩn người, lúc này mới giật mình. Ngao Khôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-hoang/1432468/chuong-1067.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.