- Nếu đã nhập Chí Cảnh, được trường sinh, sự tình bối phận tuổi tác như vậy, đối với chúng ta mà nói, không còn quan trong nữa. Giữa ta và ngươi, sư thừa cũng không liên hệ, nhưng đồng bối tương xứng! Cũng không cần đa lễ như vậy.
Đạo nhân phẩy tay áo một cái, chắp tay sau lưng, ánh mắt kia cũng tức thì duệ quang bức người:
- Bất quá giữa ta và ngươi, mặc dù không có bao nhiêu liên quan. Long Ảnh ngươi một thân thành tựu đều là khổ tu mà có được, cùng Đạo Môn ta không ân không oán. Nhưng bần đạo nhớ rõ, lúc trước ta với Long Ảnh ngươi, từng có ước hẹn ba chiêu. Cũng tha cho tính mạng của đầu Nghiệt Long này! Dĩ vãng tương giao cũng có chút tình cảm nhang đèn. Nhưng hà cớ gì Long Ảnh ngươi lại hạ thủ nặng tay đối với đệ tử này của ta như vậy, còn định đoạt tính mạng hắn?
Long Ảnh nghe tới đấy, mày rậm lại nhíu một cái, không chờ đối phương nói tiếp, trong mắt hàm chứa vẻ châm chọc, nhìn đạo nhân một cái:
- Thanh Huyền tiền bối, đây là muốn bắt nạt a? Ngày đó ước hẹn tam kích, nhưng không phải là Thanh Huyền ngươi tình nguyện. Nếu không phải là đạo hữu ngươi muốn lưu lực, vây giết Hi Tử, ta cùng với Ngao Khôn chỉ sợ đã thân vẫn tại chỗ!
Giữa mày Thanh Huyền nhíu chặt lại, cũng không nói lời nào. Ngữ khí của Long Ảnh cũng chuyển thành bình thản.
- Ước hẹn lúc trước, Long Ảnh ta một mực tuân thủ, chưa từng có điều vi phạm. Tự nhiên cũng chưa nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-hoang/1432463/chuong-1062.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.