Đến lúc này hắn cũng không biết Tông Thủ, rốt cuộc là thi triển thần thông, kiếm thuật hàng gì.
Chỉ có thể lờ mờ nhận ra trong đó có một ít bóng dáng thời gian và không gian pháp tắc, còn có một tia nhân quả chi lực nữa.
Chỉ một kiếm, liền chém vỡ hóa thân của Chân Vũ Thần Quân. Kiếm thứ hai liền diệt sát thần thể của Hỏa Minh Chân Quân.
Vừa thấy ánh mắt Tông Thủ nhìn sang, ánh mắt kia rõ ràng vô cùng đạm mạc, lạnh như băng, nhưng hắn lại cảm thấy trong đó mang theo ý mỉa mai nồng đậm.
Như phảng phất đang nói với hắn, không biết sư tôn Vô Khư Cung Chủ của ngươi còn bố trí gì nữa?
Tưởng niệm hiện lên, trong lòng Thu Hoa dần dần bị tuyệt vọng bao phủ.
Càng nghĩ càng thấy không có át chủ bài nào có thể thay đổi Càn Khôn được cả.
Nơi đây ngoại trừ ba bộ đồ Chân Vũ kiếm trận, tu giả cấp bậc tiên cảnh, còn có hơn ba mươi người, vẫn còn có thể miễn cưỡng tới đánh một trận, thậm chí còn có chút phần thắng.
Chỉ là vừa rồi Tông Thủ lật bàn trong tuyệt cảnh, chém liên tục Chân Vũ Hỏa Minh, hắn thế đã thành, hai kiếm không người có thể địch cũng không có người có thể giải kia sớm đã khắc sâu vào đáy lòng mọi người, lưu lại bóng mờ sợ hãi khó phai rồi!
Kiếm như vậy, người ở đây ai có thể đỡ nổi!
Dù biết rõ Tông Thủ, không thể sử dụng loại kiếm thuật kia không hạn chế, biết rõ đối phương nhất định đã thi triển bí pháp tăng cảnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-hoang/1432397/chuong-996.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.