- Ngươi lại có thể đi ra được, thật sự là khiến ta ngoài ý muốn.
Ngao Khôn cười, cũng không nói lời nào. Chỉ là dẫm lên đầu Ngao Mãn, hào hứng dạt dào thưởng thức long đan trong tay.
- Vốn tưởng rằng, tiểu ngũ ngươi tẩy thoát tội nghiệt, bái làm môn hạ của người nọ. Giữa hai chúng ta còn có thể trở lại tình huynh đệ.
Kim giáp trung niên, nhàn nhạt nhìn Ngao Mãn một cái, thần tình bình thản vô ba.
- Chỉ là nhìn tình hình này, ngươi đúng là vẫn đang hận ta, có đúng không?
Ngao Khôn lặng lẽ không nói, hắn đúng là hận, mối hận ngập trời! Khuynh ngũ hồ tứ hải, cũng không thể rửa sạch được.
Chỉ là những lời này lại không cần nói ra, chỉ cần làm là được.
- Như vậy xem ý tứ của ngươi, là muốn cùng người nọ đối địch, muốn tìm ta báo thù? Có từng nghĩ kỹ...
Thấy Ngao Khôn vẫn như cũ không nói gì, chỉ nhàn nhạt cười, nhìn chính mình. Trong ngữ khí của kim giáp trung niên cuối cùng cũng có chút ba động.
- Năm xưa ngươi bị phong ấn, là bởi vì ta. Tiểu ngũ ngươi nếu muốn trả thù, có thể trực tiếp tới tìm ta. Chẳng lẽ không biết đạo lý họa không đến người nhà sao? Ngao Mãn hắn cũng là cháu ruột của ngươi!
Nét mặt Ngao Khôn cũng trong nháy mắt phủ đầy sương hàn, mặc dù còn đang cười, cũng là cương lãnh đông cứng.
- Họa không tới người nhà sao! Như vậy huynh trưởng, không biết Nguyệt Nhi nàng lại là đã chết như thế nào?
Kim giáp trung niên nao nao, thật sâu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-hoang/1432382/chuong-981.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.