Cả một ngày này cộng lại, con số tan vỡ tử thương, cũng đồng dạng khiến người ta nhìn mà kinh hãi, buồn giận khó hiểu. Năm vạn hai nghìn sao? Đúng là cùng con số người của đạo môn bị hắn chém giết hôm nay xấp xỉ tương đương.
Kinh ngạc trong chốc lát, Tông Thủ cầm trong tay tấm tín phù, chỉ mấy lần hô hấp đã hóa thành hôi diễm.
Đạo môn này thực đã khiến hắn ngay cả nửa điểm nộ niệm sát ý đều không biến mất được! Đối với những người đã chết kia, nửa điểm thương hại hổ thẹn cũng đều không thể mọc lên được.
Trong mắt hàn mang chợt hiện, Tông Thủ cũng nhắm mắt lại, bắt đầu tĩnh dưỡng.
Trận chiến đêm mai, mới là then chốt. Mà muốn phá Vũ Lam Sơn Bình An Đạo kia, hắn cũng càng cần làm tốt chuẩn bị trước đó.
Bên ngoài Vân Giới, ở chỗ sâu trong hư không, lúc này đang có bốn người đứng giữ không trung.
Thần thái khác nhau, hai vị Tu Giả nhìn không ra tuổi tác thật, nét mặt ẩn hảm vẻ giận giữ.
Một vị nho sĩ khoảng chừng ba mươi tuổi, thắt lưng đeo kiếm, đang thần tình thản nhiên, nhìn về phía hư không xa xa.
Tên còn lại thì đang vẻ mặt hàm chứa tử ý, một thân đại hồng bào phục, đang tiếu ý đầy mặt.
Nhưng nếu nhìn kỹ, liền có thể thấy được rõ ràng, dưới chân người này, đang có vô số cái bóng, đang nữu khúc giãy dụa.
- Minh Ngọc!
Trong lời nói tràn ngập vẻ giận dữ. Chính là xuất từ một vị đạo nhân trong đó, sau chốc lát, cơn tức giận kia lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-hoang/1432380/chuong-979.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.