Đạo nhân kia nghe vậy không khỏi lắc đầu:
- Đúng là vì việc Đông Lâm Vân Lục kia? Nghe nói các ngươi cũng có tham dự? Kỳ thực Kiền Thiên Sơn xa tại biên hoang man địa ngoài mấy vạn dặm. Vấn Dịch Quan này của đạo huynh, lại ở trung tâm Trung Thổ, mặc dù thắng cũng không có chỗ tốt nào. Tội gì phải nhúng tay vào vũng nước đục này?
- Ta làm sao không biết? Nhưng không làm không được!
Hi Nguyệt kia lại thổn thức thở dài, thần tình bất đắc dĩ:
- Lâm Nhai ngươi là xuất thân Linh Phủ đại tông, không biết tiểu tông tiểu phái chúng ta khó xử. Khung Cảnh có lệnh, nếu như không nghe theo, ngày sau Vấn Dịch Quan ta gặp nạn, ai lại tới che chở ngăn mưa ngăn gió cho chúng ta? Lại có mười danh ngạch tu hành kia của Khung Cảnh càng cực kỳ khẩn yếu. Chư tông đều nhìn chằm chằm vào, Vấn Dịch Quan ta lại sao dám lạc hậu? Công pháp thôi diễn Linh Cảnh Linh Cảnh độ kiếp, trong môn đủ loại sự vụ đều cần cầu Khung Cảnh trợ giúp, sao có thể từ chối được? Hơn nữa cũng không phải không có chỗ tốt, Kiền Thiên Sơn bị diệt. Tông ta ít nhiều có thể ở trong Đông Lâm Vân Lục lấy được chút linh quáng...
Nói xong lời cuối cùng đã mang theo vài phần vẻ hi vọng.
Lâm Nhai đạo nhân kinh ngạc, sau đó cười tự giễu:
- Lâm Nhai vẫn luôn khổ tu, thỉnh thoảng tìm một lão hữu dịch kỳ luận đạo, tầm hoan mua vui. Đối với những tục sự này, cũng biết rất ít. Theo ta thấy theo ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-hoang/1432368/chuong-967.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.