Nếu không phải vị Minh Đế không biết tên kia kịp thời ra tay, Minh Giới thiên nữ chỉ sợ ngày phục sinh cũng là ngày vẫn lạc rồi.
Kiếm đạo cao siêu của hắn, bởi vậy cũng có thể thấy được lốm đốm.
Bách Nhược trầm mặc hồi lâu, mới rốt cục mở miệng:
- Từ Vấn kia đã vẫn lạc --
Động tĩnh của Ma Thi Sơn hai người có thể rõ ràng trông thấy. Tự nhiên cũng có thể dao cảm, bên ngoài vài trăm dặm có một vị cường giả tiên cảnh thân vẫn.
Chỉ là không biết nguyên nhân cụ thể, chỉ biết Từ Vấn kia lại bỗng nhiên không có tiếng động nữa.
Một khắc trước kia còn suy sái tự nhiên, lời lẽ sắc bén lợi hại trước mặt bọn hắn, một khắc sau đã thân vẫn.
Đây chỉ là chuyện thường tình của tu giới. Chỉ vì cái thân phận người này có chút bất đồng -- cũng giống bọn họ, đều là nhân vật cùng thời mấy trăm năm trước. Tuy hơi kém hai người bọn hắn một chút, nhưng thực sự xem như siêu trác bất phàm, lại được Đạo Linh khung cảnh rất coi trọng.
Vì vậy hết sức cảm khái.
Bích Trúc nghe vậy cười cười, lại mang theo vài phần đắng chát:
- Vị quốc quân này trước giờ sát phạt quả quyết. Chuyện Thượng Tiêu Tông bị diệt đã có thể thấy được đôi chút.
Kỳ thật phải nói là tâm ngoan thủ lạt mới đúng --
Bách Nhược lại lần nữa lâm vào trầm tư, tựa hồ đang khó xử chuyện gì đó.
Bích Trúc thấy thế chỉ hơi suy nghĩ liền biết tâm ý của hắn. Khẽ mĩm cười nói:
- Kỳ thật Bách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-hoang/1432361/chuong-960.html