Ngay khi hắn chạy đến nơi này không lâu sau, nguyên bản Vân Thánh Thành chủ, một trong mấy vị tuần phủ hiện nay của Kiền Thiên Sơn, cũng theo sát từ phía xa bay tới.
Vào nửa năm trước, người này cũng đồng dạng đột phá thất giai, đã có thể ngự không mà đi.
Lúc này đứng ở phía sau Tông Thủ, nét mặt tràn ngập vẻ lo âu.
- Ba ngày trước, âm minh chi lực nơi này đột nhiên bạo phát. Cũng không biết là do nguyên nhân gì...
Lại khom người nói:
- Thần có tội, vì sợ hãi biến hóa nơi này, là dấu hiệu Minh Nữ kia phục sinh. Vì vậy đã tự mình chủ trương, đem dân chúng ở ba nghìn dặm xung quanh nơi đây đều sơ tán. Chỉ là nhìn tình hình này sợ rằng đã không kịp.
- Chuyện cấp bách có thể tự quyết, cô nên cảm tạ ái khanh mới đúng, sao lại trách cứ?
Tông Thủ hơi gật đầu, mắt nhìn về chỗ Củng Hân Nhiên táng thân kia.
Nơi này tuy là âm vụ tràn ngập, lại không thể ngăn cản được linh mục của hắn.
Tất cả ở nơi đó đều giống như lúc hắn đem Củng Hân Nhiên mai táng. Chỉ trừ mấy vết máu đỏ sậm khiến kẻ khác nhìn thấy mà giật mình trên mộ bia kia.
Từ xa cảm ứng dưới lòng đất càng có tròn tám mươi mốt cái âm mạch đang tụ tập ở đây.
Mộ huyệt kia phảng phất như một trái tim phi thường cường lực. Còn những âm mạch này thì phảng phất như huyết quản. Khi tư phun ra nuốt vào âm minh tử lực trong thiên địa.
Nếu là nghiêng tai lắng nghe,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-hoang/1432348/chuong-947.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.