Trong nội tâm xác thực cũng là đang kỳ quái, đại đạo bực này, nếu không có duyên cớ tuyệt không có khả năng nghĩ ra được.
Tông Thủ nghe vậy tức thì nhẹ giọng cười cười, tay áo hất lên, bỗng dưng một đạo ngân quang bay nhanh mà ra.
Mờ ảo như mây, chỉ trong nháy mắt đã đến trước mặt Ngao Khôn. Cái khí thế lăng lệ ác liệt kia ngay cả Ngao Khôn cũng đồng dạng là lông mày nhíu lại:
- Thật nhanh!
Hai ngón tay lại nặng tựa ngàn cân, hời hợt kẹp lấy ở trước người. Rồi sau đó là một thanh phi đao rốt cục ở trong tay hắn hiện ra bóng dáng. Không ngừng chấn động sáng ngời, tựa như muốn dãy dụa mà ra. Nhưng lập tức liền dưới lực áp chế của hắn, toàn bộ thân đao biến thành bụi phấn.
Ánh mắt của Ngao Khôn không khỏi là hơi ngưng tụ.
Một đao kia là quán chú Cửu Cửu Chân Long kiếm ý của Tông Thủ, đã đến cấp độ Phách cảnh đỉnh phong!
Bất quá đối với hắn mà nói, thật sự là không đáng nhắc tới. Chính thức làm hắn để ý, là tốc độ của một đao này.
Đúng là rất nhanh!
Tự nhiên là không đả thương được hắn. Nhưng thực sự vượt ra khỏi cấp độ Tiên cảnh.
Khi cái phi đao kia chém tới, càng có một loại cảm giác kỳ quái, phảng phất như là một đao kia có thể khiến cho không gian bị rút ngắn lại.
Lại suy ngẫm một chút, Ngao Khôn đã biết nguyên do.
- Là lực lượng thời gian, thì ra là thế.
Thực sự không phải là không gian bị rút ngắn, mà là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-hoang/1432338/chuong-937.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.