Tất cả đều đã bố trí thỏa đáng? Là bố trí gì?
Lại nói tiếp. Hắn những ngày qua không phải là đánh nhau cùng Già Minh La Vương thì cũng là bế quan dưỡng thương.
Đối với Khổng Dao dùng binh thế nào, ý định khắc địch chế thắng như thế nào cũng không để ý lắm.
Dùng ánh mắt hỏi thăm nhìn về phía Khổng Dao, chỉ thấy nàng đã cúi đầu, không để ý tới hắn nữa.
Tông Thủ lập tức tức cười. Đây là trò gì đây? Chẳng lẽ đây là khảo thí đối với quốc quân như hắn sao?
Chợt nghe ‘ đạp đạp ’ vài tiếng, như long hành hổ bộ đi ra ngoài lều.
Giương mắt nhìn lên bầu trời. Chỉ thấy phía chân trời phía đông đang có từng đoàn từng đoàn quang ảnh chiếu xuống.
Bao phủ trọn Thất Hà Sơn trong thất sắc quang ảnh, khiến cho chiến trường huyết tinh nặng nề lại tăng thêm vài phần cảm giác mộng ảo.
Ngẩn người, Tông Thủ liền như nghĩ đến gì đó, bỗng nhiên cười dài rung trời, mang theo ý hân hoan vô tận.
Trong nội tâm ưu sầu tan hết, vô cùng khoan khoái dễ chịu, lại cảm thấy may mắn. Chỉ cảm thấy hắn cả đời này, chuyện anh minh nhất chỉ sợ chính là đưa Khổng Dao vào dưới trướng của mình
Bỗng dưng xoay người, trong mắt tràn ngập lấy chờ mong nói:
- Như vậy trận chiến này nhất định thắng rồi sao?
- Vậy cũng chưa chắc!
Khổng Dao khẽ lắc đầu:
- Còn phải xem ta và ngươi có thể bức những dạ ma này xuất chiến vào ban ngày. Tốt nhất là vào lúc giữa trưa hay không --
Tông Thủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-hoang/1432300/chuong-899.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.