Thế công như mưa to gió lớn, không cho hắn nửa phần cơ hội phản kích.
Nhưng vào kiếm thứ mười bảy kiếm quang tái nhợt trong tay Tông Thủ bỗng nhiên tăng vọt, cũng hóa thành vạn trượng, quét ngang vân không!
Kiếm nảh khắp trời bị toàn bộ vung diệt. Vô số tử khí, tràn ngập hư không.
Thân hình Tông Thủ cũng theo đó hiện lên, bay ra khỏi hố nhỏ. Lạnh lùng nhìn về phía trước mắt, chỉ thấy đối diện đang đứng một người quen, đúng là Vô Cực. Lúc này đã nhiếp lấy Nguyên Hồn Hàn Đô, đang dốc sức khu trừ minh tử khí.
Phía bên kia còn có một vị thanh sam đạo nhân. Giờ phút này thần sắc lại cực lúng túng. Tay nắm lấy một thanh kiếm, nhưng trên thân kiếm vốn xanh trắng cũng có tử khí quấn quanh
Mới vài kiếm, thanh sam đạo nhân này xuất kiếm trước, liên tục hơn mười kiếm, nhìn như ép khiến Tông Thủ không cách nào nhúc nhích, chỉ có thể bị động ngăn cản, chiếm được chút ít thượng phong.
Nhưng lúc này chỉ cần là người sáng mắt thì đều có thể nhìn ra, chính thức ăn thiệt thòi là người này, mà không phải là Tông Thủ.
Thanh kiếm trong tay hắn lúc này cũng đang dần dần mục nát.
Minh tử khí, tuyệt không chỉ nhằm vào sinh linh, mà càng có thể tuyệt sinh cơ vạn vật.
Tông Thủ thản nhiên nhìn cái Vô Cực và đạo nhân, thầm nghĩ hai người này, cuối cùng vẫn nhịn không được ra mặt.
Kiếm ý hồn áp lại càng bành trướng như nước thủy triều, quét ngang ngàn dặm.
- Vô Cực đạo hữu, đã lâu không gặp!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-hoang/1432290/chuong-889.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.