Về phần kế sách vạn toàn thỏa đáng, tự nhiên là nghĩ biện pháp, để hơn mười vạn tinh nhuệ của Đại Thương này ở lại đây. Một khi chiến tranh, khi đó những người này có còn muốn chạy cũng đều không kịp nữa.
Trước khi không biết Đại Hư Thiên Vô Sinh Cấm Tuyệt Trận kia, hắn nhất định là lắc đầu không nói. Lấy sự khôn khéo của Ngụy Hải kia há lại vì người khác gánh trách nhiệm? Biết được huyết tế chi trận này, Tông Thủ cũng đã có vài phần nắm chặt.
Người này không từ thủ đoạn, lấy ngàn vạn con người huyết tế, tính toán tất nhiên không nhỏ, tuyệt sẽ không đơn giản rút lui khỏi đây.
Chỉ là lúc này, hắn đã có kế sách trong lòng, ngược lại cũng không cần hành sự như vậy.
- Nếu không thể thoái lui, vậy thì lưu lại đi!
Hổ Trung Nguyên nghe vậy trợn mắt một cái, sau đó cũng đành nén nhịn xuống.
Tông Lam cũng là khẽ cắn môi, giống như có lời muốn nói, cuối cùng vẫn ngậm miệng.
Tính tình của hắn, kỳ thực so với Hổ Trung Nguyên còn muốn nóng nảy hơn vài phần.
Nhưng từ khi thăng nhiệm Hữu Đình Trụ Đại Tướng, bắt đầu quan sát toàn cục của Kiền Thiên, lúc này mới thu liễm một chút.
Nếu đổi thành vài năm trước, lúc này hẳn là hận không thể cùng với binh mã Đại Thương này sống mái với nhau một hồi!
Hít sâu một hơi, Tông Lam cúi người hành lễ:
- Như vậy thần lập tức đi an bài Linh Sư bố trận! Lần này qua đây, chúng ta cũng mang theo sáu mươi cái Cửu giai Nguyên Diệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-hoang/1432280/chuong-879.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.