Nghĩ nghĩ, lại bỏ thêm một câu:
- Hôm nay trong Càn Thiên Thành, vũ khí phổ lớn nhất chính là trên danh nghĩa quân thượng --
Khổng Duệ trong lồng ngực vốn nổi lên vài phần cảm khái, lập tức liền bị dội cho một thùng nước lạnh, toàn bộ đều tiêu tan mất hút.
Nguyên lai sinh ý vũ khí này, chỗ tốt nhiều nhất chính là vị quân thượng kia --
Mặc dù nghĩ thế nào vẫn không tự kìm hãm được suy đoán, vị Càn Thiên Yêu Vương sẽ không phải là biết thời biết thế đấy chứ?
Đưa ra cấm tiệt binh khí, hẳn là chỉ là giả vờ giả vịt thôi?
Thở sâu ra một hơi, Khổng Duệ cố gắng khiến tâm tình mình bình tĩnh lại.
- Ta mấy ngày trước khi đến Hồng thành từng cơ duyên xảo hợp, trông thấy có xa phu trong thành đang bãi công tĩnh tọa --
- Có việc này?
Trương Hoài có chút ngạc nhiên, rồi sau đó cười khổ:
- Khiến quốc trượng chê cười! Việc này ở Càn Thiên Sơn ta chỉ là bình thường thôi!
Khổng Duệ khẽ nhíu mày, vị này thật đúng là tập mãi thành thói quen rồi sao?
- Những tiểu dân phố phường này ngu muội không hiểu ly lẽ́, mọi thứ chỉ thấy trước mắt, mặc dù cho bọn hắn núi vàng biển bạc, chỉ sợ cũng không biết đủ, không biết thu liễm. Càn Thiên Sơn cứ như vậy dung túng bọn hắn làm ẩu sao? Chẳng lẽ không biết rằng nếu bọn hắn yêu cầu quá nhiều, những cố chủ kia còn lợi nhuận gì nữa? Nếu cứ thế thì còn ai đi kinh thương nữa --
- Cái này --
Trương Hoài nhíu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-hoang/1432255/chuong-854.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.