Lại có một cổ ý niệm, dưới Huyễn Tâm Kính gia trì lăng áp mà đến. Miễn cưỡng coi như là ‘ cường hoành" , sau khi triệt để ngăn cản võ học vương đạo của hắn, càng ẩn ẩn ức chế lấy khí mạch trong cơ thể hắn.
-- khí tức này, cũng là Cửu Vĩ! Chỉ tiếc là không được trọn vẹn!
Mà nữ tử Tuyết thị lúc này lại tiện tay ném ra một sợi roi ngựa ném vào tay Tuyết Dương.
- Người này bất kính tôn trưởng, ngươi đánh hắn 100 roi để khiến hắn ghi nhớ thật lâu đi!
Cái kia Tuyết Dương lập tức mắt lộ cuồng hỉ, kinh ngạc ngẩng đầu, mang theo vẻ cảm kích.
Biết được đây là vì Tuyết thị Chi Chủ này muốn cho hắn cơ hội báo thù.
Nhớ tới đủ chuyện trước kia, đủ loại hình ảnh lúc trước ở Càn Thiên Sơn, ở Tụ Long Sơn, mặt Tuyết Dương cũng hơi vặn vẹo một hồi.
Tông Thủ lại đau đầu vuốt vuốt thái dương, như thế xem ra, mình hẳn là bị cự tuyệt, tuy rằng đã sớm nằm trong dự liệu, nhưng cũng hơi cảm thấy thất vọng. Nguyên lai hắn còn có chút tự tin bởi mị lực của mình...
Bất quá lần này nói nhảm, chọc giận nữ nhân này cũng không phải là không có tác dụng.
Mặt Huyễn Tâm Kính kia, hắn cuối cùng đã tìm được chân thân đến cùng ở đâu --
Hồn lực hội tụ trong mắt bắt đầu ẩm lại. Chút ít linh quang trong mắt cũng dần dần biến mất.
Rồi sau đó chỉ thấy Tuyết Dương, tay nắm lấy sợi roi ngựa kia, đang cười lạnh với hắn.
Tông Thủ kinh ngạc, thầm nghĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-hoang/1432216/chuong-815.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.