Cường đoạt cũng không phải thượng sách, dùng lực của đạo linh khung cảnh ra tay với Kiền Thiên Sơn cũng không phải không thể, nhưng mà tổn thất nhất định sẽ thảm trọng.
Nhưng mà hắn hôm nay lại nên lấy cái gì đổi nửa quyển sách trong tay Tông Thủ đây?
Từ Phương cũng lâm vào trầm tư, thật lâu không nói dường như đang cân nhắc lợi và hại.
Mấy đại khung cảnh nhao nhao sai người đến tận đây, hơn phân nửa chỉ là xem tự thuật.
Mà xác nhận ‘ Vũ Thư ’ không ở nơi này, nhưng mà không nghĩ rằng có thể tìm được một tia manh mối của ‘ Vũ Thư ’ chính thức.
Mặc dù là hắn cũng động tâm đấy.
Tông Thủ lúc này lại cười cười, đem nửa quyển sách trong tay thu lại.
- Cuốn sách này ta có thể tham tường một hai, bên trong giảng không gian pháp tắc có rất nhiều ích lợi với ta đấy, khả năng phải lưu trong tay, tìm hiểu một năm nửa năm. Khi đó nếu người nào trong các ngươi có ý thì dù là người phương nào cũng có thể tới chỗ của ta đổi lấy.
Người nơi này đều hơi vui vẻ. Vậy thì hơn mười cửu giai của Thiên Ma khung cảnh hiện ra một tia sáng bóng.
Biết được ý của Tông Thủ không quan tâm nửa quyển sách này sẽ là của ai.
Cho dù là ma đạo chính giáo đều không để ý. Hơn nữa dường như cũng không có địch ý với Thiên Ma khung cảnh.
Ánh mắt Vô Cực thì lạnh lùng, lập tức khôi phục lạnh nhạt. Sau lưng Tông Thủ này có thêm hai thánh cảnh.
Đừng nói là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-hoang/1432207/chuong-806.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.