- Đúng vậy! Những lời này ta đã sớm muốn nói với ngươi rồi! Nhưng mà ta biết được ngươi không nghe.
Khổng Tu không thèm quan tâm gật gật đầu:
- Hôm nay bệ hạ khai ân, tam huynh Lỗ Huyền của ngươi đã tấn phong hào đốc suất, tiếp nhận vị trí lúc trước của ngươi! Ta cũng không cần lo lắng nữa, nếu không ngươi dẫn Khổng gia vào chỗ vạn kiếp bất phục!
- Vạn kiếp bất phục? Tông gia?
Khổng Dao cười nhẹ một tiếng, ý mỉa mai càng đậm.
- Bệ hạ ước chừng sẽ không nghĩ tới hắn lần này ‘ khai ân ’ đối với trong nước nhiều ra một loạn thần tặc tử...
Trong lời nói còn mang theo ý vị thê lương.
- Ngươi nói sao cũng được!
Khổng Tu nhàn nhạt cười, thần sắc tự phụ:
- Số mệnh Đại Thương đã suy, chẳng lẽ Khổng gia ta còn phải đi chôn cùng hay sao?
Khổng Dao không cho là đúng, lắc đầu nói:
- Khổng thị chúng ta thụ ân sâu của Đại Thương cả ngàn năm qua!
- Thì thế nào?
Khổng Tu mỉm cười:
- Trong lúc này Vân Lục đã trải qua bảy đại hoàng triều. Bảy đại hoàng thất cũng đã diệt sạch. Nhưng mà Khổng gia vẫn tồn tại vạn năm! Nếu như có thể thần phục sân rồng thì đây chính là chuyện làm Khổng gia cố hết sức làm, nếu không phải thì phải nhanh chóng chuyển đổi cổng và sân! Đây là đạo lý tổ tông Khổng gia...
Thần sắc Khổng Dao ngẩn người, biết được việc này có nhiều lời cũng vô ích.
Những ngày này nàng cũng không sai biệt lắm hiểu rõ ràng. Suy nghĩ của mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-hoang/1432202/chuong-801.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.