Cũng không đủ đồ ăn là có khả năng nhất.
Không đặt nó trong lòng, Tông Thủ lần nữa ngự kiếm bay lên trời, rời đi xa xa.
Lần nữa lọt vào trong sương mù âm lãnh, Tông Thủ liền không nhịn được thầm mắng, ‘ Đàm Thu ’ quả thực quá ác.
Trước khi đi sao còn không điểm tĩnh hắn mộ Hạng vương nằm ở nơi nào?
Dùng tu vi thông thiên của nữ nhân này, đối với Âm Long Cốc này hẳn rõ như lòng bàn tay.
Nếu chịu chỉ điểm đôi lời, lúc này chẳng phải bớt nhiều việc.
Hôm nay chỉ có thể như con ruồi không đầu đâm loạn, linh thức dò xét không ra, cũng không có nhìn thấy, cũng đành phải dùng biện pháp này mà thôi.
Nghe nói có chút thần thú có được thần thông ‘ thiên nhãn ’. Có thể nhìn đủ mọi thứ ở nhiều đại thế giới, đều có thể nhìn không sót cái gì.
Ngày sau nếu có cơ hội, không thể nói trước cũng nên học thần thông linh mục a.
Qua trong giây lát sau Tông Thủ chợt cảm thấy nội tâm rùng mình, phát giác không gian nơi này đã ổn định lại.
Không thể làm rung chuyển, cũng không giống như ở bên ngoài, thỉnh thoảng còn có thể xuyên thấu không gian một lần, nhưng mà cấm chế nơi này bắt đầu hoàn thiện rồi. Hơi có không chú ý thì xúc động cấm chế.
Mặc dù qua gần vạn năm, mặc dù thực lực của hắn cường hoành cũng không dám nói có thể từ trong toàn thân trở ra.
Càng làm người ta ngạc nhiên là, nơi này không giống như linh cấm linh trận, ngược lại giống như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-hoang/1432181/chuong-780.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.