Mà võ tướng trung niên tức thì hơi nhăn nhíu mày. Dạ ma Đô thống cấp một nhất định là tiên cảnh.
Hắn nhìn đối diện chỉ cảm thấy thiếu niên nhiều thêm vài phần sát phạt chi khí. Khí cơ trong cơ thể lúc này ngay cả hắn cũng xem không thông thấu.
Trong một năm bị đuổi giết bốn phía tiến bộ không nhỏ. Dù chưa đột phá tiên cảnh, dĩ nhiên đã chỉ kém nửa bước.
Võ đạo ý niệm, chỉ sợ cũng tiến vào phách cảnh.
Trong lòng trung niên nhân vui mừng, khóe môi hắn nhếch lên lộ vui vẻ:
- Việc này không thể có lần sau! Bản thân ta không sao cả, ba anh em con, chết một hai người ta không để ý nhưng mẹ của con thì sẽ đau lòng, đừng làm bà thương tâm.
- Vâng! Là hài nhi bất hiếu để cho mẫu thân lo lắng!
Thần sắc Thạch Việt vốn là bất cần đời. Nhưng nghe được võ tướng trung niên nói câu này thì nghiêm túc đáp.
- Đúng rồi! Hai tháng trước, con trở về Vân Giới đã từng gặp người chấp sự Lục gia cố ý tìm con để nghe ngóng tin tức. Chuyện khác cũng không hỏi, chỉ hỏi Vân Giới chúng ta có một người tên là Tông Vị Nhiên không. Đáng tiếc con chỉ biết người này xây một cái đại thành tên là Càn Thiên thì không biết gì hết.
- Lục gia? Là người được xưng chưởng quản 800 thế giới kia à?
- Còn có thể là ai nữa? Đương nhiên là Phần Thiên Lục Gia!
Thân hình trung niên nhân hơi ngửa về sau, hai mắt nhắm lại, hắn sớm nghe nói Đông Lâm Vân Lục Tông Vị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-hoang/1432145/chuong-744.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.