Trung ương vân lục, trong nội cung Hoàng Kim Thành, lão giả áo bào màu vàng đang chắp tay sau lưng nhìn dư đồ trước mắt, bên môi cười lạnh không dứt.
- Nói ra, Lăng Vân Tông đã thiết hạ bẫy rập trên Thượng Tiêu Sơn, Tông Thủ đã vì vị hôn thê của mình mà nhảy vào sao? Ngược lại không nghĩ tới Càn Thiên Yêu Vương Tông Thủ lại là hạt giống đa tình, Hôm nay xem ra, người này quả thật không giống như người có thể thành châu báu
Trong giọng nói mang chút trêu chọc, còn mấy vị nội thị đứng yên bên cạnh đều là mắt nhìn mũi mũi nhìn tâm, trầm mặc không dám nói lời nào.
Lão giả kia ngữ khí tiếp theo liền biến đổi:
- Thái úy thấy thế nào?
Lúc này ngồi một bên còn ngồi một người. Cũng đầu đầy thương phát, dung nhan tiều tụy, dần dần già đi. Bất quá cốt cách lại vô cùng lớn, chỉngồi đó liền lộ ra một cổ khí thế thế người khác khó bì. Cũng không suy tư gì liền mở miệng nói:
- Hợp bảy đại tông môn chi lực, diệt vong một quốc gia. Lăng Vân Tông, thủ bút thật lớn! Những tông phái thế gia này không sợ vương pháp, không phục Thiên Đạo, đều có thể nói là loạn thần tặc tử, không có vua không phụ! Nếu không phải vì những người như thế, trong Vân Giới sớm đã nhất thống, cần gì chiến loạn không dứt?
Nói đến chỗ này, ngữ khí càng thêm âm hàn:
- Bất quá Càn Thiên Sơn này cũng không tốt hơn đi đâu. Thật sự là man di vô lý! Rõ ràng dám áp giữ sứ thần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-hoang/1432131/chuong-730.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.