Mấy người còn lại, tính cả mấy vị trưởng lão kia đều nhăn mặt lại, một nam tử thanh niên bên cạnh Tạ An càng quát lớn một tiếng.
- Học cung chánh điện, hôm nay đang nghị sự! Ngươi một lục giai, ai cho ngươi vào
Sơ Tuyết khí tức cứng lại, tiếp theo lại tức giận, tâm thần bất định chột dạ lúc trước ngược lại biến mất vô tung vô ảnh. Thiếu chủ thường nói nàng bản tính tựa như một con mèo nhỏ, hổ miêu nhất tộc, vốn cũng không sợ trời không sợ đất.
Hung hăng trừng mắt với nam tử kia, Sơ Tuyết mới hướng phía trên thi lễ:
- Đệ tử Tuyết Sơ, bái kiến chư vị trưởng lão, Cung Chủ đại nhân!
Ngoại trừ Phương Văn Hàn Phương, mấy người còn lại trong điện ý không vui trong mắt lập tức càng thêm dày đặc. Nữ đệ tử này sao lại không hiểu lễ tiết như thế?
Phương Văn thấy thế vội ho nhẹ một tiếng:
- Ngươi là đệ tử nội môn đời thứ ba, chớ hướng ta hành lễ, có thể ngồi vào một bên nghe giảng. Viên Phi, còn không xin lỗi? Sao có thể vô lễ đối với sư thúc tổ?
Sơ Tuyết nghe vậy cũng không khách khí, trực tiếp đi đến bên cạnh cách mấy vị trưởng lão không xa ngồi xuống. Sau đó quay đầu làm mặt quỷ với tên đệ tử trẻ tuổi kia.
Viên Phi bất đắc dĩ, đành phải cúi người nói:
- Là đệ tử không đúng, thỉnh sư thúc tổ thứ lỗi.
Huyền Diệp và Tạ An lại hai mặt nhìn nhau, không hẹn mà cùng than nhẹ một tiếng. Cái gọi là có kỳ chủ tất có kỳ bộc,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-hoang/1432004/chuong-603.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.