Chỉ nhìn sơ qua thôi cũng biết thành này, sinh cơ bừng bừng, nhân khẩu đông đúc.
Vị Đô thống mặt xanh kia nghe vậy thì chê cười nói:
- Chẳng quá một tòa châu thành ở Đại Thương, còn kém một chút. Đốc suất, có cần sai người đi vào thông tri Yêu vương kia ra khỏi thành nghênh đón thánh chỉ không?
Nữ tử lắc đầu:
- Càn Thiên Sơn thành quản hạt mười ba tỉnh, mặc dù ta ở trung ương Vân Giới cũng không thể khinh mạn một nước thuộc địa như vậy. Lại nói, ý chỉ này có giao cho người này không thì bản soái còn cần nhìn xem nội tình Càn Thiên Sơn rồi mới nói tiếp.
Lời còn chưa dứt, nàng đã hạ khăn che mặt màu bạc xuống rồi phóng về phía cửa thành.
Quân coi giữ chỗ cửa thành nhìn như tản mạn, kỳ thật bên ngoài vô cùng sâm nghiêm. Bất quá lúc này vô luận là Đông Lâm Vân Giới hay là trung ương Vân Giới đều là hảo thủ, vì vậy không bắt họ để lại binh khí.
Chỉ lên tiếng hỏi đi đâu, đăng khí tu vi mọi người rồi để họ thông hành. Nếu nhìn ra đám người lai lịch bất phàm, ngay lập tức phóng một Hồng Điểu bay về đỉnh Càn Thiên Sơn.
Ngân giáp thiếu nữ không thèm để ý chút nào, nàng nhìn phố xá hai bên đường mà đồng tử hơi co lại.
- Càn Thiên Sơn này có nhiều quân nhân thật!
Người đi đường đều có tu vi Võ Sư, Ma kiên sát chủng, xuyên lưu bất tức.(gót chân nhẹ nhàng đi trôi chảy như nước). Khoảng cách trăm trượng ngắn ngủn đã trông thấy tiên thiên Võ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-hoang/1431977/chuong-576.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.