Sau lưng Tông Thủ còn có mấy trăm Thương Sinh Huyền Long Sĩ xông trận với hắn thì tinh thần chấn động.
Mà hơn trăm đệ tử ‘ tinh anh ’ kia sắc mặt đỏ bừng lên, càng xấu hổ không dám ngẩng đầu nhìn lên.
Mặc dù trong lòng không phục, muốn phản bác nhưng nói không ra lời. Nhìn chung trận chiến vừa rồi thì bọn họ khá vô dụng, chỉ có thể chạy trốn khắp nơi. Cũng thật sự không có một người nào đi tu tập qua Huyền Long quyết, không có môn công pháp phụ trợ này thì gia nhập vào trong kỵ đội chỉ là liên lụy mà thôi.
Nhưng mà trước kia bọn họ tự nhận mình siêu phàm, lại có ai để ý tới Thương Sinh Huyền Long Sĩ hay không?
Triệu Yên Nhiên ở bên cạnh nhìn qua Tông Thủ nghiêm trang răn dạy thì thiếu chút nữa cười ra tiếng, thằng này trước kia cũng chưa có học qua a?
Nhưng mà trong thời gian ba ngày mới lâm trận mài gươm, sự đáo lâm đầu ôm tâm tư thử mà thôi.
Nhưng mà nhìn thấy Tông Thủ thi triển Huyền Long kiếm quyết thì chỉ sợ không có người nào tin tưởng cả.
Lại nói thằng này nhập môn mấy tháng không học cũng hiểu được.
Giờ phút này không chỉ có đám đệ tử xấu hổ, ngay cả bọn người Huyền Diệp sắc mặt cũng đỏ bừng.
Ba người bọn họ cũng giống như vậy chưa từng học qua. Cuối cùng lúc Tông Thủ suất lĩnh hai trăm kỵ đội xông qua thì chỉ có thể nhìn mà không thể nhúng tay.
Nhưng mà trong đám người cũng có kẻ không hài lòng. Một tiếng cười lạnh bỗng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-hoang/1431950/chuong-549.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.