Nghĩ ngợi noi nội tình tông môn vì một chủ thành Ngạn Thành Quan nho nhỏ lại phát ra bốn trăm lục giai đạo binh.
Nếu như hắn có thể thống soái những người này thì đủ sở hướng vô địch ở Đông Lâm Vân Giới.
Thương Sinh Đạo có Thương Sinh Huyền Long Kỵ, thế nhưng mà năm đó đã từng đem Huyết Vân Kỵ triệt để đạp nát.
Mặc dù chỉ có ba trăm người cũng không đặt Lăng Vân Tông vào trong mắt.
Ánh mắt tham lam nhìn qua đám người kia, lại nhìn qua trung niên áo trắng ho nhẹ. Tông Thủ lúc này tỉnh tó lại, xấu hổ cười cười, ánh mắt nhìn qua người của ‘ tinh anh đệ tử ’.
Chỉ thấy trong đó phần lớn đều hiện ra thần sắc không cam lòng, thậm chí có không ít ánh mắt khiêu khích.
Chỉ sợ chờ hắn mở miệng sẽ có người nhảy ra châm chọc hắn.
Tông Thủ tâm niệm vừa động, liền tuyệt đi tâm tư nói chuyện, nhìn qua trung niên áo trắng nói.
- Đàm Thu không nói gì dễ nghe, việc này chỉ hết sức nổ lực không làm tông môn thất vọng.
Trung niên áo trắng kinh ngạc, cũng gật đầu, nói:
- Như thế cũng tốt! Hôm nay sắc trời không còn sớm, ta trước tiên đưa các ngươi ra ngoài
Thời điểm dứt lời thì tay áo của trung niên áo trắng đã nhiều ra một cái chụp màu bạc. Ném lên trên và nó căng phồng ra, hóa thành phạm vi trăm trượng, đem người nơi đây tính cả xe ngựa của Tông Thủ bao lại.
Qua giây lát tiếp theo thì tất cả mọi người không thấy bóng dáng. Chỉ còn lại có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-hoang/1431933/chuong-532.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.