Lúc này lại vô cùng vui vẻ, mà Tàng Kinh Ất Lâu này tự nhiên cũng có giáp có bính. Ngụy Húc nói trong khung cảnh tàng thư ngàn vạn, chỉ sợ đúng là không có nói sai.
Chợt ánh mắt của hắn nhìn xéo qua, lại trong thấy một đám nhân ảnh đang đi ra khỏi gian phòng khác. Quần áo và trang sức đủ loại, tuổi không đồng nhất, tu vị phần lớn là năm sáu giai, thấp nhất cũng không kém hơn tứ giai.
Tông Thủ hiện ra thần sắc ngoài ý muốn.
- Sư huynh, bổn đường Thương Sinh Đạo chúng ta còn có nhiều đệ tử như vậy?
Nhìn qua số lượng không chỉ ngàn vạn a?
- Là đệ tử Thương Sinh Đạo chúng ta, lại không phải bổn đường. Là đệ tử chân truyền tam tông lục môn đến Thương Sinh Khung Cảnh này. Một mặt mượn nhờ linh năng nơi này tu hành, một mặt là nghe giảng bài ở đây.
Hàn Phương cười cười, thuận miệng giải thích:
- Nhưng mà nhân thủ bổn đường Thương Sinh Đạo chúng ta kỳ thật không tính là ít. Có thể có tư cách lưu lại trên huyền mệnh kim sách vẻn vẹn chỉ hai mươi người mà thôi. Đệ tử đích truyền cũng chỉ đến đời thứ ba. Nhưng mà bàng chi này lại truyền xuống không ít đệ tử.
Câu nói đằng sau Tông Thủ lại không để ý. Chỉ hiếu kỳ câu trước.
- Nghe giảng bài, sư huynh có ý gì?
- Đây là lúc trước sư huynh của ngươi Ngụy Húc định ra quy củ. Tuy sư huynh của ngươi có chút không biết điều, nhưng mà điểm này lại làm cho người ta kính nể.
Hàn Phương vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-hoang/1431890/chuong-489.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.