- Tình hình như thế nào, lòng dạ điện hạ và ta đều biết. Không Khí Tông ta cũng không truy cứu.
Kiều Hàn lắc đầu, bản lĩnh lừa dối người của Tông Thủ trong lòng hiểu rõ, tuyệt sẽ không mắc lừa lần nữa:
- Điện hạ cũng biết? Kiều Hàn ta đã được tông môn bổ nhiệm, ngày sau thường trú ở Càn Thiên Sơn?
Tông Thủ khẽ giật mình, tiếp theo chợt nghe Kiều Hàn thở dài một tiếng, giải thích:
- Điện hạ chỉ trong mấy tháng đã khiến cho Càn Thiên Sơn thế lực phục hồi nguyên như cũ. Lần này trở về, phía tây Vân Giới chắc chắn kịch biến. Điện hạ đã có tư cách làm cho tông ta coi trọng.
Tông Thủ bật cười một tiếng đang muốn nói chuyện thì thấy xa xa Tông Nguyên, bước đi đến:
- Sứ giả Lâm Cơ Đào Vân Thành cầu kiến!
Thanh âm âm vang hữu lực, lông mày Tông Thủ lại nhẹ nhàng nhăn. Đây cũng là người quen, chỉ là khoảng cách hai mươi mấy ngày trước còn ép buộc người này.
Cũng không biết người này đến đây có ý gì?
Trong cùng một lúc, một chỗ trên đồi núi, Sài Nguyên tức giận quăng roi ngựa trong tay đi.
- Tây Giới Thành, Phù Sương Thành làm phản sao?
Trước trận đại quân nơi này là giao giới của gò núi Tây Vân Tỉnh cùng Huyễn Long Tỉnh.
120 vạn đại quân song phương ở cửa thành hiểm yếu giằng co, binh mã Càn Thiên Sơn thành tinh nhuệ. Bất quá giờ phút này rõ ràng ở vào hoàn cảnh xấu. Chỉ 50 vạn người trụ một cái sơn cốc bằng phẳng, chiếm cứ hai nơi ngọn núi.
Chiến tốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-hoang/1431767/chuong-366.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.