(*) Triêu văn đạo, tịch khả tử hĩ nghĩa là Buổi sáng đã hiểu, buổi chiều chết cũng được.
Cửa thành tuy là đóng cửa nhưng vô pháp ngăn cản thân ảnh của thanh niên mặc áo đạo, một bước của hắn vọt qua thành trì cao 50 trượng.
Trên tường thành, chỉ thấy Triệu Yên Nhiên hần tình nghiêm túc và trang trọng ở một bên chờ.
Trông thấy thanh niên này đến, nàng lập tức hành đại lễ cúi đầu:
- Yên Nhiên bái kiến Tọa Tôn!
Giờ phút này nếu là Tông Thủ hoặc Lôi Động ở dây nhất định là sẽ sợ hãi, xưa nay Triệu Yên Nhiên hết sức lông bông bừa bãi bây giờ lại như khuê tú, ngôn ngữ cử chỉ đều dịu dàng thủ lễ.
Thanh niên mặc áo đạo mỉm cười tay vung lên đỡ nàng dậy:
- Ngươi chính là Triệu Yên Nhiên? Ta biết đệ tử Thất Linh Tông các ngươi, tùy ý một ít, không cần câu thúc!
Nơi này tuy có nhiều đội giáp sĩ tuần tra, lại hồn nhiên không thể nhận ra hai người đang nói chuyện.
Sau đó thanh niên nhìn toàn bộ Càn Thiên Sơn thành nói:
- Thật yên tĩnh! Càn Thiên Sơn thành cấm đi lại ban đêm sao?
Triệu Yên Nhiên lập tức gật đầu:
- Sau khi Tông Thủ kế vị hai ngày bắt đầu cấm đi lại ban đêm rồi. Còn còn có mấy cái chính lệnh như là đóng cửa niêm phong thanh lâu nội thành. Bất quá Triệu Yên Nhiên không hiểu quốc sự, cũng không biết tốt xấu.
Thanh niên mặc áo đạo nghe vậy khẽ lắc đầu, hắn cũng không thèm để ý cái này. Trong ấn tượng của hắn, cấm đi lại ban
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-hoang/1431710/chuong-309.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.